Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Lịch Sử PG Hòa Hảo

Vietnamese government continues to violate the right to religious freedom of Hoa Hao Buddhists

Vietnamese government continues to violate the right to religious freedom of Hoa Hao Buddhists

Trần Thị Nga * Translate by Jasmine Tran (Danlambao) – Each year, the 18th of the fifth lunar month marks the Founding Anniversary of Hoa Hao Buddhism by the Prophet Huynh Phu So. This is one of the three main annual holy events of the Hoa Hao Church.

On the 12th of June (the 15th of the fifth lunar month) 2014, three days before the Founding Anniversary, the Communist government arranged police and hired thugs to surround, threaten, and oppress Hoa Hao followers at their own houses. They were forced into submission, and thus were unable to organize the celebration, let alone to participate in it.
Trần Thanh Giang, who is a Hoa Hao follower residing at 50/1A Chợ Mới town (Chợ Mới district, An Giang province) has been intimidated and menaced at his own house, leaving him unable to leave for food or the bathroom (as he has no onsite toilet facilities).
Võ Văn Bửu, Tám Luốt and Sáu Sóc (from Master Năm Liêm’s Quang Minh Pagoda) were encircled by police and thugs too; however, they were able to leave for food under the control of 5 or 6 police.
In Chợ Mới An Giang district, Tống Văn Chính’s house has been completely surrounded and blocked by securities and thugs, with no one allowed in or out. It was the place chosen by the Hoa Hao followers in recent years to celebrate the Founding Anniversary on the 15th of the Fifth lunar month.
Tống Văn Chính speaks about the police force surrounding his house:
People from the area where police installed the guard-posts over the Hoa Hao Buddhists’ families reported what they had heard from police: “This comes from an order of the Ministry of Public Security. They want to stop the Hoa Hao Buddhists from organising the Founding Anniversary of Hoa Hao Buddhism as the Party and the Government are afraid that Hoa Hao Buddhists could use this holy event to demonstrate their patriotism, and protest against the Chinese invasion in Vietnam.”
Vietnam’s fate is in danger as China has already invaded its sea and islands. The cowardly Vietnamese government, fearful of its invader, did not act to protect the country or its people. Instead, they gathered thousands of police and thugs to harass their citizens, isolating them, threatening them, violating their rights to religious freedom; only to prevent these citizens from protesting against the Chinese invader?
12 June 2014 (15th of the Fifth lunar month)
 
Trần Thị Nga

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh

Thần PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU

GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ

SÁNG

HLTL TRONG NƯỚCTÔN GIÁO5/14/2014

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO

THUẦN TÚY

HIỆU TRIỆU

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!

Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.

Ngàn năm Bắc địch vày bừa,

Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,

Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm. . .

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

 

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.

 

Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên. . . rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông  một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác. . .

 

Vậy thì ta hãy hiệp bè,

Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.

Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,

Ấy mới mong quốc vận phục hồi.

Trước là dẹp lũ cộng bồi,

Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.

Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,

Thì ắt là tiêu diệt giống nòi. . .

 

Đồng bào ơi!

Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinh thần kiên cường yêu nước. 

 

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

 

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng. Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

 

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng. 

 

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

Hội Trưởng Trung Ương

 

 

LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO
THUẦN TÚY
————————-
CẢNH BÁO KHẨN CẤP

Theo một nguồn tin đáng tin cậy cho biết là trong cuộc biểu tình sáng chủ nhật 18-5-2014, đám tay sai của Tàu cộng ở VN sẽ tổ chức nhiều toán xã hội đen trà trộn vào những người biểu tình rồi gây những việc náo loạn bất hợp pháp như vừa xảy ra ở Bình Dương và một vài nơi khác.

Âm mưu này biến những cuộc biểu tình chính nghĩa biến thành những hành động ô tạp bất hợp pháp nhằm mục đích:

a- Làm giảm uy tín phong trào chống Tàu cộng đang biểu dương và phát triển mạnh mẽ.

b- Tạo cho nhà cầm quyền cộng sản có cơ hội muốn bắt ai thì bắt, vàng thau lẫn lộn, dựa vào lý do an ninh trấn áp thành phần lãnh đạo phong trào chống Tàu cộng, dập tắt phong trào càng sớm càng tốt.

Trong tinh thần kiên cường bảo vệ đất nước, chúng ta vẫn tiến hành cuộc biểu tình nhưng phải hết sức dè dặt và thận trọng đối với những phần tử bất chính cùng đứng trong hàng ngũ biểu tình với chúng ta. Nếu có dấu hiệu sẽ xảy ra cuộc hỗn loạn thì ta phải tự giải tán đừng để bọn tay sai của Tàu cộng thừa cơ lợi dụng.

Ngày 16 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy

Hội Trưởng Trung Ương

LÊ QUANG LIÊM

Tin liên quan 
SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị Ngọc Lan

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị

Ngọc Lan

HLTL TRONG NƯỚC4/01/2013

PHẬT GIÁO HÒA HẢO (năm đạo thứ 74)

 

BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH

 

Kính gởi:

– Ủy Hội Nhân Quyền Quốc Tế HĐBA LHQ.

– Cộng  Đồng Nhân Loại yêu chuộng: Hòa bình, Công Lý, Nhân quyền: tự do Tôn Giáo, tự do Dân Chủ trên thế giới.

– Các cơ quan truyền thông quốc tế.

– Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

– Đảng cầm quyền CS Việt Nam.

 

Tôi tên là: Nguyễn thị Ngọc Lan sinh năm 1956 thường trú số nhà 128/2 khu vực Thới Trinh A, phường Thới An quận Ô Môn TP CT. Nhân vào mùa xuân ĐẠO NẠN: 25/ tháng 02 và QUỐC NẠN: 30/ 04, kỷ niệm hằng năm trên đất nước Việt Nam. Tôi một tín đồ PGHH xin kính gởi bức: BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH nầy đến với mọi người để chia sẻ lý tưởng và tâm tư nguyện vọng tha thiết của tôi, có nội dung như sau:

 

1- Phật Giáo Hòa Hảo là một tôn giáo Việt Nam, sinh ra và phát triển từ lòng dân tộc, Đức Giáo Chủ: Huỳnh Phú Sổ là người Việt Nam, khai sinh năm 1919 và lớn lên đến năm 1939, Ngài được 19 tuổi đã mở đạo tại làng Hòa Hảo và cho đến  ngày 25 tháng hai nhuần năm đinh hợi, thì Thọ Nạn tại rạch Đốc Vàng, cũng chính trên dãi đất Việt Nam nầy, lúc ấy Ngài được 27 tuổi. Có thể khẳng định cuộc đời và sự nghiệp Đức Huỳnh Giáo Chủ và tôn giáo PGHH đã gắn liền dòng sinh mệnh của dân tộc và tổ quốc Việt Nam.Với một nền giáo lý căn bản là: Học Phật Tu Nhân. Học Phật là học theo công hạnh của Phật. “Phật tu cách nào đắc đạo rồi dạy ta, ta phải làm theo cách nấy”. Còn Tu Nhân là đền đáp bốn trọng ân,1- Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, 2- Ân Đất Nước, 3- Ân Tam Bảo, 4- Ân Đồng Bào và Nhân Loại, trong đó Ân Đất Nước, được đặt trước Ân Tam Bảo.

 

Để thực thi nghĩa vụ công dân lúc nước nhà bị họa xăm lăng đô hộ “nước mất đâu dễ ngồi an”. Với một ý chí ưu việt kế thừa truyền thống Đức Trần Nhân Tông, “Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa, Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha. Đền xong nợ nước thù nhà, Thiền môn trở gót Phật Đà nam mô”, Đức Huỳnh Giáo Chủ với 02 triệu tín đồ, năm 1945 Ngài đã cổ súy khối tín đồ cùng toàn dân đứng lên đánh đuổi xăm lăng, giành lại độc lập cho đất nước… Là Đấng Giáo Chủ một Tôn Giáo phát xuất tại Việt Nam, và là thủ lãnh Đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội: Đã chủ trương “toàn dân chính trị” thế tất Đảng chống độc tài bất cứ hình thức nào”, đã đối lập lại chủ nghĩa ngoại lai vô thần độc tài của lãnh tụ vong bản Hồ Chí Minh, một đệ tử của CNCSQT, núp với chiêu bài:Việt Minh. Cướp được chính quyền từ đức vua Bảo Đại, Việt Minh CS đã thủ tiêu những người thuộc các Đảng phái quốc gia chân chính, cụ thể chính là Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH đã bị ám hại trong một cuộc họp hòa giải do Việt Minh tổ chức vào ngày 25 tháng Hai nhuần năm Đinh Hợi, nhằm ngày 16-04-1947, và đoàn thể PGHH đã trở thành nạn nhân của VMCS. Với vô số những nấm mồ chôn tập thể, khắp nơi thuộc vùng ĐBSCL, đến nay vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Việt Minh CS đã khiến cho tinh thần đoàn kết dân tộc lúc bấy giờ bị tan rã, tạo cơ hội cho Pháp tái chiếm Việt Nam lần thứ hai.

 

Sau biến cố ngày 30-04-1975, miền nam Việt Nam bị CSBV cưỡng chiếm, các tôn giáo bị giải thể, nhất là tôn giáo PGHH. Bởi ý thức hệ của chủ nghĩa CS và trong quá khứ có những cuộc tàn sát đẫm máu đối với PGHH, ĐCSVN cầm quyền đã tìm mọi cách để triệt tiêu PGHH. Giáo Lý bị tịch thu hũy bỏ, các cơ sở thờ tự của đạo bị quản lý chiếm dụng, các chức sắc của đạo bị đưa đi trại tù “học tập cải tạo”. Nhiều người đã chết rũ trong lao lý, hay ra tù chỉ thời gian ngắn là chết, vì bị khảo hình hoặc bị đầu độc, do tính chất bạo lực bất khoan dung của chế độ CS.

 

Năm 1999, do sự đấu tranh đòi hỏi không ngừng từ trong nước, cùng cộng đồng người Việt hải ngoại và sức ép của cộng động quốc tế về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Nhà cầm quyền CS với ý đồ “dùng PGHH để diệt PGHH”. Ngày 26-05-1999, Họ đã dàn dựng tấm bình phong để dối lừa công luận gồm: Ban Đại DiệnPGHH quốc doanh, làm tay sai công cụ để hợp pháp hóa vai trò thủ tiêu mọi truyền thống, lịch sử, di tích quý báu của PGHH, nhất là ngày lễ thiêng liêng trọng đại 25 tháng 02 hằng năm, ngày mà VMCS đã ám hại ĐHGC, (cho đến nay vẫn bị cấm ngăn, khủng bố, triệt hạ tín đồ hành lễ).

 

Để đấu tranh bảo vệ Đạo Pháp, đòi quyền Tự Do Tôn Giáo cho các tôn giáo Việt Nam nói chung, PGHH nói riêng, bằng chủ trương “ôn hòa bất bạo động,” người tín đồ PGHH thuần túy, đã bị nhà cầm quyền CS đàn áp, khủng bố rất dã man, vì quyết bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ những truyền thống quý báu không bị triệt tiêu, nhiều người đã quyết hy sinh quyền lợi gia đình và thân mạng, bằng cách Tự Thiêu, hay phải vào tù để phản đối sự đàn áp, và đòi quyền TỰ DO TÔN GIÁO với nhà cầm quyền CSVN, cho đến nay vẫn tiếp diễn không ngừng.

 

2- Kể từ khi có ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh làm lãnh tụ. Suốt 69 năm cầm quyền miền bắc, 38 năm cầm quyền miền nam, ĐCS đã gây ra biết bao là tội ác với dân tộc Việt Nam. Khởi động chiến tranh đã làm tang tốc đau thương cho người dân hai miền Nam, Bắc phải nhà tan cửa nát, hàng ba triệu người đã tốn hao sinh mạng vì bị chết chóc, mang thương tật, do đạn bom để lại. Khi không có chiến tranh, ĐCS cầm quyền đã cướp đoạt tài sản đất đai nhà cửa nhân dân, và giết người bằng khẩu hiệu, chính sách bần cùng hóa nhân dân “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, tróc tận rể”, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, học tập cải tạo, đánh đổ tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đưa dân tập trung vùng kinh tế mới, làm kiệt quệ nguồn tài lực của quốc dân, trong thời kỳ gọi là “bao cấp”.

 

Bước sang thời kỳ “mở cửa”, đảng viên cộng sản có đầy đủ mọi quyền lực, dựa giẫm trên luật pháp, hưởng lợi ích nhóm với nhiều dịch vụ thương mại, nhận hối lộ bất chính, đồng lõa bao che, chia chác, tha hồ nhũng lạm bóc lột, đục khoét ngân sách quốc dân, gây nợ nần chồng chất lên đầu cổ người dân Việt Nam cần cù lao động. Tệ tham nhũng nầy, đến nay đã trở thành quốc nạn. Bị đối xử áp bức bất công, số Dân Oan bị cướp mất tài sản đất đai nhà cửa, đi khiếu kiện kêu oan nhiều năm, nhà cầm quyền vẫn không cứu xét, vô gia cư, cuộc sống đói nghèo lê la khắp nơi cầu thực.

 

Phụ nữ Việt Nam phải đi làm dâu hay làm nô lệ, bán dâm cho người ngoại quốc để kiếm tiền, mong “xóa đói giảm nghèo” cho gia đình người thân. Trẻ em nghèo đói thất học, lao động, bán vé số, ăn xin vất vưỡn đọa đày trong cuộc sống độ nhựt vv và vv.

 

Một thể chế độc đảng bất công, nên sanh nhiều tệ nạn hoành hành, đã đẩy người dân xuống tận cùng vực thẳm của sự khổ đau. Tự do Dân Chủ, tự do Tôn Giáo bị áp đặt cấm đoán khắc khe. Nhà tù CS đã cầm giam vô số những người bất đồng chính kiến, chỉ vì cất lên tiếng nói đòi quyền Tự do Tôn Giáo, đòi quyền tự do Dân Chủ.

 

Nói tóm lại từ khi ĐCS cầm quyền cho đến nay, với một chủ nghĩa ngoại lai vô thần, độc tài chuyên chế, triệt tiêu Tôn Giáo, xây dựng quyền lợi trên xương máu của nhân dân, đã tạo nên một xã hội Việt Nam đau thương, đầy máu và nước mắt, phẩm chất đạo đức suy đồi, tham quan đầy dẫy, bất công áp bức lộng hành, đói nghèo tuộc hậu. Tất cả đã hiện bày mà không một ai có lương tri mà không thấy biết. Và sự ám ảnh trước mắt: Là nguy cơ bị mất nước, dân tộc Việt Nam sắp làm nô lệ cho bọn bành trướng Tàu phù do ĐCSVN nhiều lần đã âm thầm ký kết thỏa hiệp hiến dâng Tổ Quốc. (Công hàm của Thủ Tướng Phạm văn Đồng đã chứng minh điều nầy).

 

Là người tín đồ PGHH phụng hành giáo pháp TỨ ÂN. Nhân mùa Quốc Nạn 30/04/1975, ngày CS miền Bắc cưỡng chiếm miền Nam, và lễ kỷ niệm 25/02 âl hàng năm ngày ĐHGC PGHH vắng mặt, do VMCS âm mưu hãm hại, suốt 37 năm qua ngày lễ kỷ niệm nầy luôn bị nhà cầm quyền cấm ngăn và khũng bố tín đồ PGHH không cho hành lễ. Nay trước thảm cảnh lầm than: Đạo Pháp ngữa nghiêng, Quốc phá Gia vong của đồng bào và tổ quốc Việt Nam. Lòng đầy bi xót, tôi xin kính gởi bức Bạch Thư Tuyệt Mệnh nầy đến với các tổ chức, cơ quan Nhân Quyền, dân chủ trên thế giới, mong  có biện pháp hữu hiệu cứu giúp. Bằng con tim khát vọng, muốn cho toàn thể đồng bào Việt Nam thân thương của tôi có một cuộc sống thật sự được: ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO HẠNH PHÚC, và CÔNG BẰNG XÃ HỘI, mà suốt 69 năm qua, dân tộc Việt Nam chúng tôi đã bị chế độ vô thần, độc tài CSVN cưỡng đoạt. Để biểu lộ thành ý trên, tôi nguyện đốt lên ngọn Đuốc thân, để phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo, và Dân chủ bị kềm kẹp, góp phần cùng toàn dân tháo toan ách nạn cộng sản, kiến tạo lại một xã hội văn minh Việt Nam Mới mà Nhân Quyền phải được thực thi một cách đầy đủ.

 

Và riêng các Đảng viên, ĐCS cầm quyền, những điều tôi nêu trên của chế độ cầm quyền cộng sản là hoàn toàn đúng sự thật. Và tôi dám chắc một điều, đảng các vị là tác nhân, nên các vị hiểu rõ hơn ai hết, nhưng không thể thừa nhận sự thật trên, cụ thể như chính Sử gia kiêm ĐBQH Dương Trung Quốc đã phát biểu “có những sự thật không thể nói ra”. Vì sự thật đó chính là sai trái là lỗi lầm, là tội đồ của Dân Tộc. Vì đã đặc quyền lợi đảng trên tổ quốc và đồng bào, quên cội nguồn dân tộc, tôn thờ một chủ nghĩa CSQT, cam tâm làm tay sai, hiến dâng tổ quốc cho bọn bành trướng giặc Tàu, đưa dân tộc đến chổ khốn khổ, đói nghèo, lạc hậu, và cùm gông trong nô lệ.

 

Tôi chân thành tha thiết cầu mong quý vị hãy nghĩ đến tình ruột thịt, nghĩa đồng bào, da vàng, “giọt máu cùng đỏ, giọt nước mắt cùng mặn”. Dân tộc ta đã chịu đựng quá nhiều điều lầm than cơ cực và mất mát do ĐCSVN gây ra. Xin hãy thức tỉnh, tìm về lịch sử. Đức Vua Hùng đã có công dựng nước, các bậc Tiền Nhân bao đời đã có công giữ nước đem máu đào tắm gội giang san “thà làm quỷ nước Nam, quyết không nô lệ làm vương hầu phương bắc”. Họ đã hy sinh viết nên những trang lịch sử, độc lập vẻ vang oanh liệt cho nòi giống. Ý chí quật cường bất khuất, niềm kiêu hãnh vốn có của Tổ Tiên Hồng Lạc với một nền Văn Hiến quý báu hơn bốn ngàn năm lịch sử, mang đậm đà bản sắc của dân tộc, đã bao lần đập tan mộng xâm lăng, tham tàn bành trướng trước một kẻ thù khổng lồ phương bắc.

 

– Hãy vì nền độc lập, chủ quyền của quốc gia dân tộc Việt Nam không bị Tàu hóa.

– Hãy vì tương lai phồn vinh, thịnh vượng của quê hương Việt Nam.

– Hãy vì sự tự do, ấm no hạnh phúc, công bằng xã hội cho đồng bào Việt Nam.

 

Nay con thuyền Tổ Quốc Việt Nam sắp bị diệt vong trước phong ba bão táp: áp bức, đói nghèo, nô lệ giặc xâm lăng. Các vị là người lèo lái vận mệnh, hãy chuyển đổi phương hướng, tránh cho đồng bào cuộc tương tàn tương sát đẫm máu, tiến tới  hòa hợp hòa giải dân tộc, y như Miến Điện đã thực hiện một cách tuyệt vời. Hãy cùng nhau tuyên bố:

 

1-      Giải thể đảng Cộng Sản, trả quyền làm chủ cho nhân dân.

2-      Trả tự do cho các tù nhân Tôn Giáo và Chính Trị.

3-      Trưng cầu dân ý, có tổ chức nhân quyền quốc tế giám sát.

4-      Tiến hành bầu cử quốc hội lập hiến, bao gồm cá nhân, các đảng phái tham gia.

5-      Xây dựng Hiến Pháp Việt Nam, nhân quyền, dân chủ theo đúng tinh thần HĐBA LHQ.

 

Có được như thế, Tổ Quốc và đồng  bào Việt Nam mới thoát khỏi thảm họa diệt vong trước kẻ thù phương bắc, cùng chung xây dựng xã hội Dân Giàu Nước Mạnh, và Quý vị sẽ trở thành ân nhân của đại gia đình Việt Nam. Trang lịch sử tên tuổi quý vị muôn thu mãi chói ngời. Bằng ngược lại, tốc độ vận hành bánh xe Nhân Quyền, dân chủ Việt Nam sẽ nghiền nát, mà không một quyền lực nào có thể kềm hãm được. Tất cả mọi thứ vật chất của việc làm phi nhân phi nghĩa lẫn danh dự, sẽ không còn và bị đào thải xuống vũng bùn nhơ bẩn nghìn thu./.

 

Phật Giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.

Tổ Quốc Việt Nam đời đời bền vững.

Nòi Giống Lạc Hồng tự do dân chủ, văn minh, ấm no hạnh phúc muôn năm.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Kim Sơn Phật.

 

Cần Thơ ngày   01  tháng 04 năm 2013.

Người viết Bạch Thư Tuyệt Mệnh.

 

 

Nguyễn Thị Ngọc Lan.

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

  BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP ————————–                           THÔNG BẠCH Kính gởi: Toàn thể tín hữu PGHH thân mến trong và ngoài nước, NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Thưa chư tín hữu, Nhân danh Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi có lời khen ngợi tòan thể Trị Sự Viên trong Giáo Hội và một số tín hữu đã phát huy mạnh mẽ ý chí kiên cường bất khuất trước sức đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản quyết tâm ngăn chận chúng ta tổ chức ngày Đại Lễ 25/2 âl , kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại. Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng ta đã biểu dương được tinh thần “TẬN TRUNG VỚI ĐẠO, TẬN HIẾU VỚI THẦY” một cách anh dũng bất chấp hiểm nguy sinh tử trước nhãn quan quốc nội và nhãn quan quốc tế rằng: PGHH không phải là con giun mà cộng sản muốn gày xéo thế nào cũng được. Thực ra, đứng trên phương diện thực tế khách quan, việc tổ chức lễ kỷ niệm là một phong tục thiêng liêng của nhân gian, bất luận giai cấp nào, tôn giáo nào, cả đình miểu am cốc đều có quyền tổ chức, không một quyền lực nào có quyền ngăn trở. Trên đất nước VN có bao nhiêu tôn giáo, có bao nhiêu đình miểu am cốc cũng đều được tự do tổ chức lễ kỷ niệm, chỉ duy nhất có PGHH là không được hưởng quyền này . Đó là chứng cứ hiển nhiên cho thấy rằng đảng csVN vẫn quyết tâm tiêu diệt PGHH, vì sao csVN muốn tiêu diệt PGHH? Vì PGHH tôn trọng Ân Tổ Tiên Cha Mẹ còn cs thì vô gia đình . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Đất Nước còn cs thì vô tổ quốc . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Tam Bảo (Phật,Pháp,Tăng) còn cs thì vô tôn giáo . . . Vì PGHH là một tôn giáo dân tộc, sinh ra từ lòng dân tộc, lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ Quốc nên phải sống cùng Tổ Quốc và Dân Tộc và cũng phải chết vì Dân Tộc và Tổ Quốc. Đó là một chướng ngại to lớn trên con đường “xích hóa” VN của đảng csVN nên csVN phải triệt tiêu PGHH cho bằng được. Lần này nhà cầm quyền cs đã sử dụng trên 1.000 công an, bộ đội cơ động, có cả xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để đàn áp PGHH. Cái cảnh cs đàn áp thê thảm xảy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh đã chứng tỏ rõ ràng những hành động đó vừa vô nhân đạo, vừa vô liêm sĩ, vừa thô bạo, vừa tàn ác không còn tình người và người. – Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) rồi lột quần áo bỏ nằm trần truồng lõa lồ dưới đất là một hành động rừng rú không thấy có trong lịch sử loài người. – Đánh bà Võ Thị Gấm (vợ cố Hà Hải, người bị chết vì cs ngược đãi trong tù) 82 tuổi, gãy tay phải nhập viện . – Đánh đập 20 tín đồ PGHH bất tỉnh rồi lục soát ai có cà rá thì lấy cà rá, ai có giây chuyền thí lấy dây chuyền, ai có vòng vàng thì lấy vòng vàng, ai có tiền thì lấy tiền. Lấy tiền tất cả hơn 100 triệu đồng là tiền của anh em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần tín đồ nghèo trong dịp lễ. Ôi! Quang vinh thay cho đảng csVN, đánh người bất tỉnh để cướp của như thế ấy là hành động còn rừng rú hơn những toán thổ phỉ ! ! ! – Đóng chốt trước nhà trên 50 gia đình Trị Sự Viên lãnh đạo Giáo Hội PGHH Thuần Túy, “nội bất xuất, ngoại bất nhập” trong nhà có ai bịnh hoạn bất thường cũng không được đi ra khỏi nhà để chữa trị, nằm chờ chết. Với tín đồ PGHH nông dân chất phác, tay lấm chân bùn, trong tay không một tất sắt mà nhà cầm quyền cs đã sử dụng hằng ngàn công an để đàn áp thật là oai hùng, trong lúc quỳ lạy cúi đầu dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển, dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên cho Tàu cộng . . . Các ông lãnh đạo đảng csVN ơi! Các ông có thấy hổ thẹn không? Thưa chư tín hửu PGHH thân mến, Cuộc đối đầu với cs , nhất là cuộc tuyệt thực tại gia của chúng ta lần này, người tín đồ PGHH đã biểu dương tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường để bảo vệ đạo pháp, để bảo vệ quyền làm người của con người . . . Cuộc tuyệt thực đã đi đến ngày thứ tư, tôi xét thấy cũng dã đủ rồi, chúng ta phải bảo tồn sức khỏe của chúng ta để tiếp tục tiến bước trên con đường đấu tranh giải thể đảng cộng sản VN, tay nắm tay, sức chung sức, lòng chung lòng với toàn dân đế xây dựng một nước VN: Tự Do, Dân Chủ, Hòa Bình và Thịnh Vượngthật sự xứng đáng là con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4.000 năm văn hiến. Tôi xin long trọng tuyên bố CHẤM DỨT CUỘC TUYỆT THỰC  kể từ hôm nay: ngày 27-3-2014. PHẬT đạo sáng ngời ánh bửu linh, GÍAO truyền chánh pháp tạo thanh bình. HÒA đồng nhơn loại an thiên hạ, HẢO hợp thời cơ độ chúng sanh. TRƯỜNG thuyết Tu Nhân đời thạnh trị, TỒN tâm Học Phật , đạo quang vinh. BẤT câu tăng tục chơn như pháp, DIỆT khổ qua bờ đến cõi thanh. – ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ. – PGHH TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT. Ngày 27 tháng 3 năm 2014. TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy. Hội Trưởng Trung Ương LÊ QUANG LIÊM———————————– PHẬT GIÁO HÒA HẢO  THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP                                         BẠCH THƯ SỐ 2 Kính gởi: – Ông Nguyễn Phú Trọng. – Ông Trương Tấn Sang. – Ông Nguyễn Sinh Hùng. – Ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế là cuộc điều động hằng ngàn công an, bộ đội cơ động, xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để chận đứng PGHH tổ chức ngày lễ kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại . . . các ông đã đạt một chiến thắng vô cùng vẽ vang, chiến thắng  một nhóm tín đồ PGHH vốn là nông dân chất phác, tay lấm chân bùn trong tay không một tất sắt. Thật quang vinh thay cho đảng csVN quang vinh? Lại càng quang vinh hơn với những hành động oai hùng mang tính rừng rú: a- Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) bị ngất xỉu rồi lột hết quần áo để bà nằm trần truồng lõa lồ đưới đất. Hành động oai hùng này có lẽ đệ tử các ông đã hành sử đúng theo đường lối của đảng csVN quang vinh! Và oai hùng này không thấy có trong lịch sử loài người. b- Đánh bà Võ Thị Gấm 82 tuổi bị gãy tay phải đi cấp cứu ở bịnh viện Châu Thành, An Giang. c- Đánh đập ngất xỉu 20 tín đồ PGHH đang chuẩn bị cuộc lễ rồi lục soát lấy hết nữ trang tiền bạc. Số tiền này lên đến trên 100 triệu là tiền của anh chị em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần cho tín đồ nghèo trong dịp lễ. Thật quang vinh thay hành động sở trường cố hữu của đảng csVN dù những toán thổ phỉ cũng phải cúi đầu thán phục ! d- Đóng chốt trước cửa nhà toàn bộ chức sắc lãnh đạo của Giáo Hội PGHH Thuần Túy và “nội bất xuất, ngoại bất nhập” dù trong nhà có ai bịnh hoạn cũng không được ra khỏi nhà để chữa bịnh, nằm chờ chết. Điển hình như trường hợp của ông Nguyễn Văn Thơ ở Xã Tân Hòa (Đồng Tháp) trong ngày 23-3-2014 . . . trường hợp của ông Nguyễn Văn Vinh ở Xã Long Giang (An Giang) trong những ngày từ 20 đến 25-3-2014 . . . Trường hợp của ông Nguyễn Văn Điền ở Xã Tân Phước (Đồng Tháp) trong ngày 22-3-2014 . . . Trường hợp của anh Nguyễn Ngọc Tân ở Bình Minh (Vĩnh Long) trong ngày 23-3-2014 . . . v.v. . . Đây là hảnh động nhân đạo mà Tần Thỉ Hoàng có sống lại cũng phải cúi đầu thán phục ! Và đây cũng là một chứng minh cụ thể chính sách nhất quán tôn trọng nhân quyền, tôn trọng Tự Do Tôn Giáo mà Thứ Trưởng Hà Kim Ngọc, trưởng đoàn VN đã báo cáo trong Đại Hội Nhân Quyền kiểm điểm định kỳ toàn cầu về Nhân Quyền tại Geneve (Thụy Sĩ) ngày 5-2-2014. Bức Bạch Thư này tôi chỉ điểm sơ lược lại một số hành động của đoàn đệ tử các ông để các ông tự chiêm nghiệm chính sách của các ông như vậy có quá đáng hay không? Có trắng trợn chà đạp Nhân Quyền, có trằng trợn chà đạp Tự Do Tôn Giáo hay không? Vì tôi tin rằng các ông, dù sao,  cũng còn chút ít lương tâm để cân nhắc ĐIỀU LÀNH, ĐIỀU ÁC. Rõ ràng với đồng bào nhân dân trong nước các ông đã hành sử một chính sách độc tài toàn trị, chà đạp nhân dân đến xương tàn cốt rụi, còn với ngoại bang thì các ông chuyên dối trá để cầu viện . . . nhất là với tàu cộng thì các ông quỳ mọp để dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên , v.v. . . và v.v. . . Tôi mong các ông hãy tự kiểm điểm sửa sai để cho toàn dân còn được hưởng vài hạt cơm rơi . . . một vài manh áo rách. QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ. Ngày 28 tháng 3 năm 2014 Cư Sĩ LÊ QUANG LIÊM

About these ads

Occasionally, some of your visitors may see an advertisement here.

Tell me more | Dismiss this message

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo
Categories: Chính-Trị Thời-SựLịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Cập nhật diễn biến liên quan đến vụ bắt giam bà Bùi Thị Minh Hằng, bà Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh

Cập nhật diễn biến liên quan đến vụ bắt giam bà Bùi Thị Minh Hằng, bà Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh (từ ngày 11/2/2014 đến ngày 5/6/2014)

Ngày 5 tháng 6 năm 2014
Liên quan đến việc đoàn 21 đồng đạo Phật Giáo Hòa Hảo (PGHH) và các nhà đấu tranh nhân quyền bị bắt giữ ngày 11/2/2014 trên đường đến thăm gia đình PGHH Bùi Thị Kim Phượng/Nguyễn Bắc Truyển chúng tôi xin cập nhật những diễn tiến trong thời gian qua:
1. Tổng lãnh sự quán Úc-Đại-Lợi tại Sài Gòn gặp gia đình bà Bùi Thị Minh Hằng.
2. Gia đình đi thăm nuôi các người bị bắt.
3. Buổi đối chất giữa bà Bùi Thị Minh Hằng và các nhân chứng do cơ quan điều tra huyện Lấp Vò chỉ định nhằm buộc tội đã thất bại.
4. Cơ quan cảnh sát điều tra gia hạn quyết định tạm giam thêm 2 tháng cho trường hợp ông Nguyễn Văn Mình.
5. Cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò (tỉnh Đồng Tháp) từ chối cấp giấy chứng nhận bào chữa luật sư cho hai người bị bắt là Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và ông Nguyễn Văn Minh.
6. Các gia đình tín đồ Phật giáo Hòa Hảo có liên quan đến vụ án đều bị công an mật vụ theo dõi.
Chi tiết:
1/ Tổng lãnh sự quán Úc-Đại-Lợi tại Sài Gòn gặp gia đình bà Bùi Thị Minh Hằng.
Vào ngày 4/6/2014, Tổng lãnh sự quán Úc-Đại-Lợi tại Sài Gòn đã có buổi gặp gia đình bà Bùi Thị Minh Hằng. Trong buổi gặp, bà Felicity – Lãnh sự tại Sài Gòn đã hỏi thăm về trường hợp bà Hằng, bà Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và ông Nguyễn Văn Minh bị công an huyện Lấp Vò (tỉnh Đồng Tháp) bắt giam từ ngày 11/2/2014.
Bà Felicity cho biết, bộ Ngoại giao Úc-Đại-Lợi sẽ đối thoại nhân quyền với chính phủ Việt Nam trong thời gian tới và sẽ đưa trường hợp 03 người bị công an huyện Lấp Vò bắt giam và khởi tố.
Trần Bùi Trung, con trai bà Bùi Thị Minh Hằng cũng đã trình bày cho bà Felicity về việc Mẹ bị bắt giam trái pháp luật qua việc dàn dựng của công an huyện Lấp Vò để nhằm vu khống buộc tội “gây rối trât tự công cộng” và “chống người thi hành công vụ” cho bà Hằng, bà Quỳnh và ông Minh.
Bà Felicity cũng quan tâm đến cuộc sống của những người bị bắt trong nhà tù, tuy nhiên các gia đình cũng không có thông tin, từ ngày bị bắt cho đến nay gia đình chưa được gặp mặt và đồ thăm nuôi gởi cho người bị bắt cũng bị giới hạn.
Bản thân, Trần Bùi Trung khi ra Hà Nội vận động cho Mẹ cũng bị công an Hà Nội theo dõi, hành hung.
2/ Gia đình thăm nuôi những người bị bắt.
Ngày 27/5/2014, gia đình bà Bùi Thị Minh Hằng và ông Nguyễn Văn Minh đã đến trại tạm giam An Bình (tỉnh Đồng Tháp) để gởi đồ thăm nuôi.
Khi thấy Trần Bùi Trung, con chị Hằng xuất hiện thì rất đông cảnh sát cũng có mặt để theo dõi từng bước chân của Trung và liên tục nhắc Trung không được quay phim, chụp hình. Trung muốn gởi cho Mẹ 2 bộ đồ thăm nuôi, tuy nhiên trại giam chỉ cho gởi 1 bộ, cái ca nhựa thường dùng để đựng nước đá cũng không được cho gởi. Trong khi đó các trường hợp tù thường phạm thì được phép gởi thoải mái.
Trong chuyến thăm nuôi lần này, bà Thúy có dẫn theo hai đứa con, hy vọng các cháu sẽ được gặp mặt Cha sau hơn 3 tháng bị cầm tù nhưng trại giam đã từ chối không cho gặp mặt. Bà Thúy yêu cầu cho biết tình trạng sức khỏe của ông Minh, cảnh sát trại giam trả lời “bình thường”.
3/ Buổi đối chất giữa bà Bùi Thị Minh Hằng và nhân chứng của cơ quan cảnh sát điều tra.
Theo thông báo của cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò, các luật sư bào chữa cho bà Bùi Thị Minh Hằng cần có mặt tại trại tạm giam An Bình để tham gia 05 ngày đối chất giữa bà Bùi Thị Minh Hằng và các nhân chứng của cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò.
Sáng ngày 19/5/2014, luật sư Hà Huy Sơn có mặt tại trại giam để tham dự buổi đối chất đầu tiên, nhưng sau đó thì luật sư Sơn thông báo gia đình bà Hằng biết luật sư sẽ không tham dự tiếp theo vì phía cơ quan cảnh sát điều tra đã hủy các buổi đối chất.
4/ Cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò từ chối cấp giấy bào chữa luật sư.
Luật sư Nguyễn Văn Miếng là luật sư bào chữa cho ông Nguyễn Văn Minh theo lời mời của gia đình ông Minh. Tuy nhiên, cơ quan điều tra huyện Lấp Vò đã từ chối (không có văn bản) và đưa ra lý do là ông Minh không mời luật sư. Điều này rất vô lý vì khi bị bắt chính thức sau một ngày tạm giữ hành chánh, ông Minh còn yêu cầu bà Bùi Thị Diễm Thúy (vợ ông Minh) phải mời luật sư.
Trong khi đó, tại địa phương nơi ông Nguyễn Văn Minh cư ngụ, công an đã nói với gia đình rằng ông Minh không ký vào bất kỳ biên bản điều tra nào của cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò, điều đó cho thấy ông Minh hiểu rất rõ quyền giữ im lặng của người bị bắt.
Trường hợp của bà Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, luật sư Nguyễn Văn Miếng cũng đã có văn bản gởi đến cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò để đề nghị cấp giấy chứng nhận luật sư bào chữa nhưng cơ quan này không có bất kỳ sự hồi đáp cho luật sư Miếng. Luật sư Miếng đã có văn bản gởi đến Liên đoàn Luật sư Việt Nam để khiếu nại sau khi đã khiếu nại không thành công tại cơ quan cảnh sát điều tra huyện Lấp Vò.
5/ Gia hạn thời gian tạm giam.
Ngày 11/5/2014, cơ quan cảnh sát điều tra đã gia hạn thêm 2 tháng tạm giam cho trường hợp ông Nguyễn Văn Minh qua lời của công an trại tạm giam An Bình (huyện Cao lãnh, tỉnh Đồng Tháp) nói với bà Bùi Thị Diễm Thúy. Không có một văn bản gia hạn tạm giam nào được gởi đến cho các gia đình.
Qua sự việc trên, có thể trường hợp bà Bùi Thị Minh Hằng, bà Nguyễn Thị Diễm Thúy cũng bị gia hạn thời gian tạm giam. Theo kinh nghiệm của các luật sư, vụ án có thể đưa ra xét xử trong vòng 3 tháng trở lại. Tuy nhiên, đây là vụ án có yếu tố chính trị nên có thể thời gian tạm giam sẽ dài hơn, cho đến khi nào các cơ quan tham gia tố tụng cho rằng thời điểm thích hợp để xét xử.
6/ Công an giám sát các gia đình PGHH.
Hiện nay, nhà bà Bùi Thị Kim Phượng tại xã Long Hưng B (huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp) vẫn còn bị công an đặt chốt theo dõi mặc dù căn nhà không ai ở. Nhà bà Bùi Thị Kim Anh là chị của bà Bùi Thị Kim Phượng, công an theo dõi ngày đêm và khi bà Kim Anh, KIm Cam có việc đi ra ngoài đều bị mật vụ theo dõi.
Sự giám sát của công an mật vụ còn mở rộng ra cho nhiều gia đình khác tại huyện Lấp Vò như ông Nguyễn Văn Hoa, ông Trương Kim Long, ông Tô Văn Mãnh… và nhiều tín đồ PGHH khác.
Tóm lược sự việc:
Ngày 11/2/2014, 6 nhà hoạt động Nhân quyền và 15 tín đồ Phật giáo Hòa Hảo (PGHH) đã bị công an chặn đánh và bắt giữ trên đường đến thăm bà Bùi Thị Kim Phượng. Bà Phượng, vợ cựu TNLT Nguyễn Bắc Truyển, là một tín đồ PGHH miền Tây (Nam Việt Nam) hiện đang cư ngụ ấp Hưng Nhơn, xã Long Hưng B, huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp. Nguyên nhân là công an Đồng Tháp đã đập phá nhà bà Phượng, bắt ông Truyển vào ngày 9/2/2014 và tháo hình Đức Huỳnh Phú Sổ (Giáo chủ PGHH) trên tường ném xuống đất, gây bất bình và xúc phạm đến tín ngưỡng cũa tín đồ PGHH.
Khi 21 người đến địa phận tỉnh Đồng Tháp, hàng trăm công an thường phục và sắc phục phục kích hai bên đường đã tấn công, đánh đập, tước đoạt tài sản cá nhân, còng tay, áp giải về đồn công an huyện Lấp Vò. Sau gần 40 tiếng bị giam giữ và thẩm vấn, 18 người được phóng thích vào ngày 12/2/2014. Hiện còn 3 người là bà Bùi Thị Minh Hằng, bà Nguyễn Thị Thúy Quỳnh (nhà hoạt động nhân quyền) và ông Nguyễn Văn Minh (tín đồ PGHH) bị tiếp tục giam giữ và bị khởi tố với cáo buộc “gây rối trật tự công cộng”, “chống người thi hành công vụ”.
Tu sỹ Võ Văn Thanh Liêm
Trụ trì chùa Quang Minh (PGHH) – huyện Chợ Mới, tỉnh Đồng Tháp.
Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh

Thần PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU

GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ

SÁNG

HLTL TRONG NƯỚCTÔN GIÁO5/14/2014

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO

THUẦN TÚY

HIỆU TRIỆU

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!

Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.

Ngàn năm Bắc địch vày bừa,

Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,

Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm. . .

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

 

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.

 

Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên. . . rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông  một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác. . .

 

Vậy thì ta hãy hiệp bè,

Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.

Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,

Ấy mới mong quốc vận phục hồi.

Trước là dẹp lũ cộng bồi,

Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.

Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,

Thì ắt là tiêu diệt giống nòi. . .

 

Đồng bào ơi!

Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinh thần kiên cường yêu nước. 

 

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

 

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng. Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

 

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng. 

 

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

Hội Trưởng Trung Ương

 

 

LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO
THUẦN TÚY
————————-
CẢNH BÁO KHẨN CẤP

Theo một nguồn tin đáng tin cậy cho biết là trong cuộc biểu tình sáng chủ nhật 18-5-2014, đám tay sai của Tàu cộng ở VN sẽ tổ chức nhiều toán xã hội đen trà trộn vào những người biểu tình rồi gây những việc náo loạn bất hợp pháp như vừa xảy ra ở Bình Dương và một vài nơi khác.

Âm mưu này biến những cuộc biểu tình chính nghĩa biến thành những hành động ô tạp bất hợp pháp nhằm mục đích:

a- Làm giảm uy tín phong trào chống Tàu cộng đang biểu dương và phát triển mạnh mẽ.

b- Tạo cho nhà cầm quyền cộng sản có cơ hội muốn bắt ai thì bắt, vàng thau lẫn lộn, dựa vào lý do an ninh trấn áp thành phần lãnh đạo phong trào chống Tàu cộng, dập tắt phong trào càng sớm càng tốt.

Trong tinh thần kiên cường bảo vệ đất nước, chúng ta vẫn tiến hành cuộc biểu tình nhưng phải hết sức dè dặt và thận trọng đối với những phần tử bất chính cùng đứng trong hàng ngũ biểu tình với chúng ta. Nếu có dấu hiệu sẽ xảy ra cuộc hỗn loạn thì ta phải tự giải tán đừng để bọn tay sai của Tàu cộng thừa cơ lợi dụng.

Ngày 16 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy

Hội Trưởng Trung Ương

LÊ QUANG LIÊM

Tin liên quan 
SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị Ngọc Lan

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị

Ngọc Lan

HLTL TRONG NƯỚC4/01/2013

PHẬT GIÁO HÒA HẢO (năm đạo thứ 74)

 

BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH

 

Kính gởi:

– Ủy Hội Nhân Quyền Quốc Tế HĐBA LHQ.

– Cộng  Đồng Nhân Loại yêu chuộng: Hòa bình, Công Lý, Nhân quyền: tự do Tôn Giáo, tự do Dân Chủ trên thế giới.

– Các cơ quan truyền thông quốc tế.

– Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

– Đảng cầm quyền CS Việt Nam.

 

Tôi tên là: Nguyễn thị Ngọc Lan sinh năm 1956 thường trú số nhà 128/2 khu vực Thới Trinh A, phường Thới An quận Ô Môn TP CT. Nhân vào mùa xuân ĐẠO NẠN: 25/ tháng 02 và QUỐC NẠN: 30/ 04, kỷ niệm hằng năm trên đất nước Việt Nam. Tôi một tín đồ PGHH xin kính gởi bức: BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH nầy đến với mọi người để chia sẻ lý tưởng và tâm tư nguyện vọng tha thiết của tôi, có nội dung như sau:

 

1- Phật Giáo Hòa Hảo là một tôn giáo Việt Nam, sinh ra và phát triển từ lòng dân tộc, Đức Giáo Chủ: Huỳnh Phú Sổ là người Việt Nam, khai sinh năm 1919 và lớn lên đến năm 1939, Ngài được 19 tuổi đã mở đạo tại làng Hòa Hảo và cho đến  ngày 25 tháng hai nhuần năm đinh hợi, thì Thọ Nạn tại rạch Đốc Vàng, cũng chính trên dãi đất Việt Nam nầy, lúc ấy Ngài được 27 tuổi. Có thể khẳng định cuộc đời và sự nghiệp Đức Huỳnh Giáo Chủ và tôn giáo PGHH đã gắn liền dòng sinh mệnh của dân tộc và tổ quốc Việt Nam.Với một nền giáo lý căn bản là: Học Phật Tu Nhân. Học Phật là học theo công hạnh của Phật. “Phật tu cách nào đắc đạo rồi dạy ta, ta phải làm theo cách nấy”. Còn Tu Nhân là đền đáp bốn trọng ân,1- Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, 2- Ân Đất Nước, 3- Ân Tam Bảo, 4- Ân Đồng Bào và Nhân Loại, trong đó Ân Đất Nước, được đặt trước Ân Tam Bảo.

 

Để thực thi nghĩa vụ công dân lúc nước nhà bị họa xăm lăng đô hộ “nước mất đâu dễ ngồi an”. Với một ý chí ưu việt kế thừa truyền thống Đức Trần Nhân Tông, “Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa, Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha. Đền xong nợ nước thù nhà, Thiền môn trở gót Phật Đà nam mô”, Đức Huỳnh Giáo Chủ với 02 triệu tín đồ, năm 1945 Ngài đã cổ súy khối tín đồ cùng toàn dân đứng lên đánh đuổi xăm lăng, giành lại độc lập cho đất nước… Là Đấng Giáo Chủ một Tôn Giáo phát xuất tại Việt Nam, và là thủ lãnh Đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội: Đã chủ trương “toàn dân chính trị” thế tất Đảng chống độc tài bất cứ hình thức nào”, đã đối lập lại chủ nghĩa ngoại lai vô thần độc tài của lãnh tụ vong bản Hồ Chí Minh, một đệ tử của CNCSQT, núp với chiêu bài:Việt Minh. Cướp được chính quyền từ đức vua Bảo Đại, Việt Minh CS đã thủ tiêu những người thuộc các Đảng phái quốc gia chân chính, cụ thể chính là Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH đã bị ám hại trong một cuộc họp hòa giải do Việt Minh tổ chức vào ngày 25 tháng Hai nhuần năm Đinh Hợi, nhằm ngày 16-04-1947, và đoàn thể PGHH đã trở thành nạn nhân của VMCS. Với vô số những nấm mồ chôn tập thể, khắp nơi thuộc vùng ĐBSCL, đến nay vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Việt Minh CS đã khiến cho tinh thần đoàn kết dân tộc lúc bấy giờ bị tan rã, tạo cơ hội cho Pháp tái chiếm Việt Nam lần thứ hai.

 

Sau biến cố ngày 30-04-1975, miền nam Việt Nam bị CSBV cưỡng chiếm, các tôn giáo bị giải thể, nhất là tôn giáo PGHH. Bởi ý thức hệ của chủ nghĩa CS và trong quá khứ có những cuộc tàn sát đẫm máu đối với PGHH, ĐCSVN cầm quyền đã tìm mọi cách để triệt tiêu PGHH. Giáo Lý bị tịch thu hũy bỏ, các cơ sở thờ tự của đạo bị quản lý chiếm dụng, các chức sắc của đạo bị đưa đi trại tù “học tập cải tạo”. Nhiều người đã chết rũ trong lao lý, hay ra tù chỉ thời gian ngắn là chết, vì bị khảo hình hoặc bị đầu độc, do tính chất bạo lực bất khoan dung của chế độ CS.

 

Năm 1999, do sự đấu tranh đòi hỏi không ngừng từ trong nước, cùng cộng đồng người Việt hải ngoại và sức ép của cộng động quốc tế về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Nhà cầm quyền CS với ý đồ “dùng PGHH để diệt PGHH”. Ngày 26-05-1999, Họ đã dàn dựng tấm bình phong để dối lừa công luận gồm: Ban Đại DiệnPGHH quốc doanh, làm tay sai công cụ để hợp pháp hóa vai trò thủ tiêu mọi truyền thống, lịch sử, di tích quý báu của PGHH, nhất là ngày lễ thiêng liêng trọng đại 25 tháng 02 hằng năm, ngày mà VMCS đã ám hại ĐHGC, (cho đến nay vẫn bị cấm ngăn, khủng bố, triệt hạ tín đồ hành lễ).

 

Để đấu tranh bảo vệ Đạo Pháp, đòi quyền Tự Do Tôn Giáo cho các tôn giáo Việt Nam nói chung, PGHH nói riêng, bằng chủ trương “ôn hòa bất bạo động,” người tín đồ PGHH thuần túy, đã bị nhà cầm quyền CS đàn áp, khủng bố rất dã man, vì quyết bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ những truyền thống quý báu không bị triệt tiêu, nhiều người đã quyết hy sinh quyền lợi gia đình và thân mạng, bằng cách Tự Thiêu, hay phải vào tù để phản đối sự đàn áp, và đòi quyền TỰ DO TÔN GIÁO với nhà cầm quyền CSVN, cho đến nay vẫn tiếp diễn không ngừng.

 

2- Kể từ khi có ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh làm lãnh tụ. Suốt 69 năm cầm quyền miền bắc, 38 năm cầm quyền miền nam, ĐCS đã gây ra biết bao là tội ác với dân tộc Việt Nam. Khởi động chiến tranh đã làm tang tốc đau thương cho người dân hai miền Nam, Bắc phải nhà tan cửa nát, hàng ba triệu người đã tốn hao sinh mạng vì bị chết chóc, mang thương tật, do đạn bom để lại. Khi không có chiến tranh, ĐCS cầm quyền đã cướp đoạt tài sản đất đai nhà cửa nhân dân, và giết người bằng khẩu hiệu, chính sách bần cùng hóa nhân dân “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, tróc tận rể”, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, học tập cải tạo, đánh đổ tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đưa dân tập trung vùng kinh tế mới, làm kiệt quệ nguồn tài lực của quốc dân, trong thời kỳ gọi là “bao cấp”.

 

Bước sang thời kỳ “mở cửa”, đảng viên cộng sản có đầy đủ mọi quyền lực, dựa giẫm trên luật pháp, hưởng lợi ích nhóm với nhiều dịch vụ thương mại, nhận hối lộ bất chính, đồng lõa bao che, chia chác, tha hồ nhũng lạm bóc lột, đục khoét ngân sách quốc dân, gây nợ nần chồng chất lên đầu cổ người dân Việt Nam cần cù lao động. Tệ tham nhũng nầy, đến nay đã trở thành quốc nạn. Bị đối xử áp bức bất công, số Dân Oan bị cướp mất tài sản đất đai nhà cửa, đi khiếu kiện kêu oan nhiều năm, nhà cầm quyền vẫn không cứu xét, vô gia cư, cuộc sống đói nghèo lê la khắp nơi cầu thực.

 

Phụ nữ Việt Nam phải đi làm dâu hay làm nô lệ, bán dâm cho người ngoại quốc để kiếm tiền, mong “xóa đói giảm nghèo” cho gia đình người thân. Trẻ em nghèo đói thất học, lao động, bán vé số, ăn xin vất vưỡn đọa đày trong cuộc sống độ nhựt vv và vv.

 

Một thể chế độc đảng bất công, nên sanh nhiều tệ nạn hoành hành, đã đẩy người dân xuống tận cùng vực thẳm của sự khổ đau. Tự do Dân Chủ, tự do Tôn Giáo bị áp đặt cấm đoán khắc khe. Nhà tù CS đã cầm giam vô số những người bất đồng chính kiến, chỉ vì cất lên tiếng nói đòi quyền Tự do Tôn Giáo, đòi quyền tự do Dân Chủ.

 

Nói tóm lại từ khi ĐCS cầm quyền cho đến nay, với một chủ nghĩa ngoại lai vô thần, độc tài chuyên chế, triệt tiêu Tôn Giáo, xây dựng quyền lợi trên xương máu của nhân dân, đã tạo nên một xã hội Việt Nam đau thương, đầy máu và nước mắt, phẩm chất đạo đức suy đồi, tham quan đầy dẫy, bất công áp bức lộng hành, đói nghèo tuộc hậu. Tất cả đã hiện bày mà không một ai có lương tri mà không thấy biết. Và sự ám ảnh trước mắt: Là nguy cơ bị mất nước, dân tộc Việt Nam sắp làm nô lệ cho bọn bành trướng Tàu phù do ĐCSVN nhiều lần đã âm thầm ký kết thỏa hiệp hiến dâng Tổ Quốc. (Công hàm của Thủ Tướng Phạm văn Đồng đã chứng minh điều nầy).

 

Là người tín đồ PGHH phụng hành giáo pháp TỨ ÂN. Nhân mùa Quốc Nạn 30/04/1975, ngày CS miền Bắc cưỡng chiếm miền Nam, và lễ kỷ niệm 25/02 âl hàng năm ngày ĐHGC PGHH vắng mặt, do VMCS âm mưu hãm hại, suốt 37 năm qua ngày lễ kỷ niệm nầy luôn bị nhà cầm quyền cấm ngăn và khũng bố tín đồ PGHH không cho hành lễ. Nay trước thảm cảnh lầm than: Đạo Pháp ngữa nghiêng, Quốc phá Gia vong của đồng bào và tổ quốc Việt Nam. Lòng đầy bi xót, tôi xin kính gởi bức Bạch Thư Tuyệt Mệnh nầy đến với các tổ chức, cơ quan Nhân Quyền, dân chủ trên thế giới, mong  có biện pháp hữu hiệu cứu giúp. Bằng con tim khát vọng, muốn cho toàn thể đồng bào Việt Nam thân thương của tôi có một cuộc sống thật sự được: ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO HẠNH PHÚC, và CÔNG BẰNG XÃ HỘI, mà suốt 69 năm qua, dân tộc Việt Nam chúng tôi đã bị chế độ vô thần, độc tài CSVN cưỡng đoạt. Để biểu lộ thành ý trên, tôi nguyện đốt lên ngọn Đuốc thân, để phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo, và Dân chủ bị kềm kẹp, góp phần cùng toàn dân tháo toan ách nạn cộng sản, kiến tạo lại một xã hội văn minh Việt Nam Mới mà Nhân Quyền phải được thực thi một cách đầy đủ.

 

Và riêng các Đảng viên, ĐCS cầm quyền, những điều tôi nêu trên của chế độ cầm quyền cộng sản là hoàn toàn đúng sự thật. Và tôi dám chắc một điều, đảng các vị là tác nhân, nên các vị hiểu rõ hơn ai hết, nhưng không thể thừa nhận sự thật trên, cụ thể như chính Sử gia kiêm ĐBQH Dương Trung Quốc đã phát biểu “có những sự thật không thể nói ra”. Vì sự thật đó chính là sai trái là lỗi lầm, là tội đồ của Dân Tộc. Vì đã đặc quyền lợi đảng trên tổ quốc và đồng bào, quên cội nguồn dân tộc, tôn thờ một chủ nghĩa CSQT, cam tâm làm tay sai, hiến dâng tổ quốc cho bọn bành trướng giặc Tàu, đưa dân tộc đến chổ khốn khổ, đói nghèo, lạc hậu, và cùm gông trong nô lệ.

 

Tôi chân thành tha thiết cầu mong quý vị hãy nghĩ đến tình ruột thịt, nghĩa đồng bào, da vàng, “giọt máu cùng đỏ, giọt nước mắt cùng mặn”. Dân tộc ta đã chịu đựng quá nhiều điều lầm than cơ cực và mất mát do ĐCSVN gây ra. Xin hãy thức tỉnh, tìm về lịch sử. Đức Vua Hùng đã có công dựng nước, các bậc Tiền Nhân bao đời đã có công giữ nước đem máu đào tắm gội giang san “thà làm quỷ nước Nam, quyết không nô lệ làm vương hầu phương bắc”. Họ đã hy sinh viết nên những trang lịch sử, độc lập vẻ vang oanh liệt cho nòi giống. Ý chí quật cường bất khuất, niềm kiêu hãnh vốn có của Tổ Tiên Hồng Lạc với một nền Văn Hiến quý báu hơn bốn ngàn năm lịch sử, mang đậm đà bản sắc của dân tộc, đã bao lần đập tan mộng xâm lăng, tham tàn bành trướng trước một kẻ thù khổng lồ phương bắc.

 

– Hãy vì nền độc lập, chủ quyền của quốc gia dân tộc Việt Nam không bị Tàu hóa.

– Hãy vì tương lai phồn vinh, thịnh vượng của quê hương Việt Nam.

– Hãy vì sự tự do, ấm no hạnh phúc, công bằng xã hội cho đồng bào Việt Nam.

 

Nay con thuyền Tổ Quốc Việt Nam sắp bị diệt vong trước phong ba bão táp: áp bức, đói nghèo, nô lệ giặc xâm lăng. Các vị là người lèo lái vận mệnh, hãy chuyển đổi phương hướng, tránh cho đồng bào cuộc tương tàn tương sát đẫm máu, tiến tới  hòa hợp hòa giải dân tộc, y như Miến Điện đã thực hiện một cách tuyệt vời. Hãy cùng nhau tuyên bố:

 

1-      Giải thể đảng Cộng Sản, trả quyền làm chủ cho nhân dân.

2-      Trả tự do cho các tù nhân Tôn Giáo và Chính Trị.

3-      Trưng cầu dân ý, có tổ chức nhân quyền quốc tế giám sát.

4-      Tiến hành bầu cử quốc hội lập hiến, bao gồm cá nhân, các đảng phái tham gia.

5-      Xây dựng Hiến Pháp Việt Nam, nhân quyền, dân chủ theo đúng tinh thần HĐBA LHQ.

 

Có được như thế, Tổ Quốc và đồng  bào Việt Nam mới thoát khỏi thảm họa diệt vong trước kẻ thù phương bắc, cùng chung xây dựng xã hội Dân Giàu Nước Mạnh, và Quý vị sẽ trở thành ân nhân của đại gia đình Việt Nam. Trang lịch sử tên tuổi quý vị muôn thu mãi chói ngời. Bằng ngược lại, tốc độ vận hành bánh xe Nhân Quyền, dân chủ Việt Nam sẽ nghiền nát, mà không một quyền lực nào có thể kềm hãm được. Tất cả mọi thứ vật chất của việc làm phi nhân phi nghĩa lẫn danh dự, sẽ không còn và bị đào thải xuống vũng bùn nhơ bẩn nghìn thu./.

 

Phật Giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.

Tổ Quốc Việt Nam đời đời bền vững.

Nòi Giống Lạc Hồng tự do dân chủ, văn minh, ấm no hạnh phúc muôn năm.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Kim Sơn Phật.

 

Cần Thơ ngày   01  tháng 04 năm 2013.

Người viết Bạch Thư Tuyệt Mệnh.

 

 

Nguyễn Thị Ngọc Lan.

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

  BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP ————————–                           THÔNG BẠCH Kính gởi: Toàn thể tín hữu PGHH thân mến trong và ngoài nước, NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Thưa chư tín hữu, Nhân danh Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi có lời khen ngợi tòan thể Trị Sự Viên trong Giáo Hội và một số tín hữu đã phát huy mạnh mẽ ý chí kiên cường bất khuất trước sức đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản quyết tâm ngăn chận chúng ta tổ chức ngày Đại Lễ 25/2 âl , kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại. Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng ta đã biểu dương được tinh thần “TẬN TRUNG VỚI ĐẠO, TẬN HIẾU VỚI THẦY” một cách anh dũng bất chấp hiểm nguy sinh tử trước nhãn quan quốc nội và nhãn quan quốc tế rằng: PGHH không phải là con giun mà cộng sản muốn gày xéo thế nào cũng được. Thực ra, đứng trên phương diện thực tế khách quan, việc tổ chức lễ kỷ niệm là một phong tục thiêng liêng của nhân gian, bất luận giai cấp nào, tôn giáo nào, cả đình miểu am cốc đều có quyền tổ chức, không một quyền lực nào có quyền ngăn trở. Trên đất nước VN có bao nhiêu tôn giáo, có bao nhiêu đình miểu am cốc cũng đều được tự do tổ chức lễ kỷ niệm, chỉ duy nhất có PGHH là không được hưởng quyền này . Đó là chứng cứ hiển nhiên cho thấy rằng đảng csVN vẫn quyết tâm tiêu diệt PGHH, vì sao csVN muốn tiêu diệt PGHH? Vì PGHH tôn trọng Ân Tổ Tiên Cha Mẹ còn cs thì vô gia đình . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Đất Nước còn cs thì vô tổ quốc . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Tam Bảo (Phật,Pháp,Tăng) còn cs thì vô tôn giáo . . . Vì PGHH là một tôn giáo dân tộc, sinh ra từ lòng dân tộc, lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ Quốc nên phải sống cùng Tổ Quốc và Dân Tộc và cũng phải chết vì Dân Tộc và Tổ Quốc. Đó là một chướng ngại to lớn trên con đường “xích hóa” VN của đảng csVN nên csVN phải triệt tiêu PGHH cho bằng được. Lần này nhà cầm quyền cs đã sử dụng trên 1.000 công an, bộ đội cơ động, có cả xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để đàn áp PGHH. Cái cảnh cs đàn áp thê thảm xảy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh đã chứng tỏ rõ ràng những hành động đó vừa vô nhân đạo, vừa vô liêm sĩ, vừa thô bạo, vừa tàn ác không còn tình người và người. – Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) rồi lột quần áo bỏ nằm trần truồng lõa lồ dưới đất là một hành động rừng rú không thấy có trong lịch sử loài người. – Đánh bà Võ Thị Gấm (vợ cố Hà Hải, người bị chết vì cs ngược đãi trong tù) 82 tuổi, gãy tay phải nhập viện . – Đánh đập 20 tín đồ PGHH bất tỉnh rồi lục soát ai có cà rá thì lấy cà rá, ai có giây chuyền thí lấy dây chuyền, ai có vòng vàng thì lấy vòng vàng, ai có tiền thì lấy tiền. Lấy tiền tất cả hơn 100 triệu đồng là tiền của anh em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần tín đồ nghèo trong dịp lễ. Ôi! Quang vinh thay cho đảng csVN, đánh người bất tỉnh để cướp của như thế ấy là hành động còn rừng rú hơn những toán thổ phỉ ! ! ! – Đóng chốt trước nhà trên 50 gia đình Trị Sự Viên lãnh đạo Giáo Hội PGHH Thuần Túy, “nội bất xuất, ngoại bất nhập” trong nhà có ai bịnh hoạn bất thường cũng không được đi ra khỏi nhà để chữa trị, nằm chờ chết. Với tín đồ PGHH nông dân chất phác, tay lấm chân bùn, trong tay không một tất sắt mà nhà cầm quyền cs đã sử dụng hằng ngàn công an để đàn áp thật là oai hùng, trong lúc quỳ lạy cúi đầu dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển, dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên cho Tàu cộng . . . Các ông lãnh đạo đảng csVN ơi! Các ông có thấy hổ thẹn không? Thưa chư tín hửu PGHH thân mến, Cuộc đối đầu với cs , nhất là cuộc tuyệt thực tại gia của chúng ta lần này, người tín đồ PGHH đã biểu dương tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường để bảo vệ đạo pháp, để bảo vệ quyền làm người của con người . . . Cuộc tuyệt thực đã đi đến ngày thứ tư, tôi xét thấy cũng dã đủ rồi, chúng ta phải bảo tồn sức khỏe của chúng ta để tiếp tục tiến bước trên con đường đấu tranh giải thể đảng cộng sản VN, tay nắm tay, sức chung sức, lòng chung lòng với toàn dân đế xây dựng một nước VN: Tự Do, Dân Chủ, Hòa Bình và Thịnh Vượngthật sự xứng đáng là con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4.000 năm văn hiến. Tôi xin long trọng tuyên bố CHẤM DỨT CUỘC TUYỆT THỰC  kể từ hôm nay: ngày 27-3-2014. PHẬT đạo sáng ngời ánh bửu linh, GÍAO truyền chánh pháp tạo thanh bình. HÒA đồng nhơn loại an thiên hạ, HẢO hợp thời cơ độ chúng sanh. TRƯỜNG thuyết Tu Nhân đời thạnh trị, TỒN tâm Học Phật , đạo quang vinh. BẤT câu tăng tục chơn như pháp, DIỆT khổ qua bờ đến cõi thanh. – ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ. – PGHH TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT. Ngày 27 tháng 3 năm 2014. TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy. Hội Trưởng Trung Ương LÊ QUANG LIÊM———————————– PHẬT GIÁO HÒA HẢO  THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP                                         BẠCH THƯ SỐ 2 Kính gởi: – Ông Nguyễn Phú Trọng. – Ông Trương Tấn Sang. – Ông Nguyễn Sinh Hùng. – Ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế là cuộc điều động hằng ngàn công an, bộ đội cơ động, xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để chận đứng PGHH tổ chức ngày lễ kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại . . . các ông đã đạt một chiến thắng vô cùng vẽ vang, chiến thắng  một nhóm tín đồ PGHH vốn là nông dân chất phác, tay lấm chân bùn trong tay không một tất sắt. Thật quang vinh thay cho đảng csVN quang vinh? Lại càng quang vinh hơn với những hành động oai hùng mang tính rừng rú: a- Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) bị ngất xỉu rồi lột hết quần áo để bà nằm trần truồng lõa lồ đưới đất. Hành động oai hùng này có lẽ đệ tử các ông đã hành sử đúng theo đường lối của đảng csVN quang vinh! Và oai hùng này không thấy có trong lịch sử loài người. b- Đánh bà Võ Thị Gấm 82 tuổi bị gãy tay phải đi cấp cứu ở bịnh viện Châu Thành, An Giang. c- Đánh đập ngất xỉu 20 tín đồ PGHH đang chuẩn bị cuộc lễ rồi lục soát lấy hết nữ trang tiền bạc. Số tiền này lên đến trên 100 triệu là tiền của anh chị em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần cho tín đồ nghèo trong dịp lễ. Thật quang vinh thay hành động sở trường cố hữu của đảng csVN dù những toán thổ phỉ cũng phải cúi đầu thán phục ! d- Đóng chốt trước cửa nhà toàn bộ chức sắc lãnh đạo của Giáo Hội PGHH Thuần Túy và “nội bất xuất, ngoại bất nhập” dù trong nhà có ai bịnh hoạn cũng không được ra khỏi nhà để chữa bịnh, nằm chờ chết. Điển hình như trường hợp của ông Nguyễn Văn Thơ ở Xã Tân Hòa (Đồng Tháp) trong ngày 23-3-2014 . . . trường hợp của ông Nguyễn Văn Vinh ở Xã Long Giang (An Giang) trong những ngày từ 20 đến 25-3-2014 . . . Trường hợp của ông Nguyễn Văn Điền ở Xã Tân Phước (Đồng Tháp) trong ngày 22-3-2014 . . . Trường hợp của anh Nguyễn Ngọc Tân ở Bình Minh (Vĩnh Long) trong ngày 23-3-2014 . . . v.v. . . Đây là hảnh động nhân đạo mà Tần Thỉ Hoàng có sống lại cũng phải cúi đầu thán phục ! Và đây cũng là một chứng minh cụ thể chính sách nhất quán tôn trọng nhân quyền, tôn trọng Tự Do Tôn Giáo mà Thứ Trưởng Hà Kim Ngọc, trưởng đoàn VN đã báo cáo trong Đại Hội Nhân Quyền kiểm điểm định kỳ toàn cầu về Nhân Quyền tại Geneve (Thụy Sĩ) ngày 5-2-2014. Bức Bạch Thư này tôi chỉ điểm sơ lược lại một số hành động của đoàn đệ tử các ông để các ông tự chiêm nghiệm chính sách của các ông như vậy có quá đáng hay không? Có trắng trợn chà đạp Nhân Quyền, có trằng trợn chà đạp Tự Do Tôn Giáo hay không? Vì tôi tin rằng các ông, dù sao,  cũng còn chút ít lương tâm để cân nhắc ĐIỀU LÀNH, ĐIỀU ÁC. Rõ ràng với đồng bào nhân dân trong nước các ông đã hành sử một chính sách độc tài toàn trị, chà đạp nhân dân đến xương tàn cốt rụi, còn với ngoại bang thì các ông chuyên dối trá để cầu viện . . . nhất là với tàu cộng thì các ông quỳ mọp để dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên , v.v. . . và v.v. . . Tôi mong các ông hãy tự kiểm điểm sửa sai để cho toàn dân còn được hưởng vài hạt cơm rơi . . . một vài manh áo rách. QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ. Ngày 28 tháng 3 năm 2014 Cư Sĩ LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU

GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ

SÁNG

HLTL TRONG NƯỚCTÔN GIÁO5/14/2014

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO

THUẦN TÚY

HIỆU TRIỆU

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!

Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.

Ngàn năm Bắc địch vày bừa,

Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,

Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm. . .

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

 

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.

 

Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên. . . rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông  một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác. . .

 

Vậy thì ta hãy hiệp bè,

Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.

Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,

Ấy mới mong quốc vận phục hồi.

Trước là dẹp lũ cộng bồi,

Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.

Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,

Thì ắt là tiêu diệt giống nòi. . .

 

Đồng bào ơi!

Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinh thần kiên cường yêu nước. 

 

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

 

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng. Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

 

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng. 

 

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

Hội Trưởng Trung Ương

 

 

LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO
THUẦN TÚY
————————-
CẢNH BÁO KHẨN CẤP

Theo một nguồn tin đáng tin cậy cho biết là trong cuộc biểu tình sáng chủ nhật 18-5-2014, đám tay sai của Tàu cộng ở VN sẽ tổ chức nhiều toán xã hội đen trà trộn vào những người biểu tình rồi gây những việc náo loạn bất hợp pháp như vừa xảy ra ở Bình Dương và một vài nơi khác.

Âm mưu này biến những cuộc biểu tình chính nghĩa biến thành những hành động ô tạp bất hợp pháp nhằm mục đích:

a- Làm giảm uy tín phong trào chống Tàu cộng đang biểu dương và phát triển mạnh mẽ.

b- Tạo cho nhà cầm quyền cộng sản có cơ hội muốn bắt ai thì bắt, vàng thau lẫn lộn, dựa vào lý do an ninh trấn áp thành phần lãnh đạo phong trào chống Tàu cộng, dập tắt phong trào càng sớm càng tốt.

Trong tinh thần kiên cường bảo vệ đất nước, chúng ta vẫn tiến hành cuộc biểu tình nhưng phải hết sức dè dặt và thận trọng đối với những phần tử bất chính cùng đứng trong hàng ngũ biểu tình với chúng ta. Nếu có dấu hiệu sẽ xảy ra cuộc hỗn loạn thì ta phải tự giải tán đừng để bọn tay sai của Tàu cộng thừa cơ lợi dụng.

Ngày 16 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy

Hội Trưởng Trung Ương

LÊ QUANG LIÊM

Tin liên quan 
SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị Ngọc Lan

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị

Ngọc Lan

HLTL TRONG NƯỚC4/01/2013

PHẬT GIÁO HÒA HẢO (năm đạo thứ 74)

 

BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH

 

Kính gởi:

– Ủy Hội Nhân Quyền Quốc Tế HĐBA LHQ.

– Cộng  Đồng Nhân Loại yêu chuộng: Hòa bình, Công Lý, Nhân quyền: tự do Tôn Giáo, tự do Dân Chủ trên thế giới.

– Các cơ quan truyền thông quốc tế.

– Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

– Đảng cầm quyền CS Việt Nam.

 

Tôi tên là: Nguyễn thị Ngọc Lan sinh năm 1956 thường trú số nhà 128/2 khu vực Thới Trinh A, phường Thới An quận Ô Môn TP CT. Nhân vào mùa xuân ĐẠO NẠN: 25/ tháng 02 và QUỐC NẠN: 30/ 04, kỷ niệm hằng năm trên đất nước Việt Nam. Tôi một tín đồ PGHH xin kính gởi bức: BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH nầy đến với mọi người để chia sẻ lý tưởng và tâm tư nguyện vọng tha thiết của tôi, có nội dung như sau:

 

1- Phật Giáo Hòa Hảo là một tôn giáo Việt Nam, sinh ra và phát triển từ lòng dân tộc, Đức Giáo Chủ: Huỳnh Phú Sổ là người Việt Nam, khai sinh năm 1919 và lớn lên đến năm 1939, Ngài được 19 tuổi đã mở đạo tại làng Hòa Hảo và cho đến  ngày 25 tháng hai nhuần năm đinh hợi, thì Thọ Nạn tại rạch Đốc Vàng, cũng chính trên dãi đất Việt Nam nầy, lúc ấy Ngài được 27 tuổi. Có thể khẳng định cuộc đời và sự nghiệp Đức Huỳnh Giáo Chủ và tôn giáo PGHH đã gắn liền dòng sinh mệnh của dân tộc và tổ quốc Việt Nam.Với một nền giáo lý căn bản là: Học Phật Tu Nhân. Học Phật là học theo công hạnh của Phật. “Phật tu cách nào đắc đạo rồi dạy ta, ta phải làm theo cách nấy”. Còn Tu Nhân là đền đáp bốn trọng ân,1- Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, 2- Ân Đất Nước, 3- Ân Tam Bảo, 4- Ân Đồng Bào và Nhân Loại, trong đó Ân Đất Nước, được đặt trước Ân Tam Bảo.

 

Để thực thi nghĩa vụ công dân lúc nước nhà bị họa xăm lăng đô hộ “nước mất đâu dễ ngồi an”. Với một ý chí ưu việt kế thừa truyền thống Đức Trần Nhân Tông, “Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa, Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha. Đền xong nợ nước thù nhà, Thiền môn trở gót Phật Đà nam mô”, Đức Huỳnh Giáo Chủ với 02 triệu tín đồ, năm 1945 Ngài đã cổ súy khối tín đồ cùng toàn dân đứng lên đánh đuổi xăm lăng, giành lại độc lập cho đất nước… Là Đấng Giáo Chủ một Tôn Giáo phát xuất tại Việt Nam, và là thủ lãnh Đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội: Đã chủ trương “toàn dân chính trị” thế tất Đảng chống độc tài bất cứ hình thức nào”, đã đối lập lại chủ nghĩa ngoại lai vô thần độc tài của lãnh tụ vong bản Hồ Chí Minh, một đệ tử của CNCSQT, núp với chiêu bài:Việt Minh. Cướp được chính quyền từ đức vua Bảo Đại, Việt Minh CS đã thủ tiêu những người thuộc các Đảng phái quốc gia chân chính, cụ thể chính là Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH đã bị ám hại trong một cuộc họp hòa giải do Việt Minh tổ chức vào ngày 25 tháng Hai nhuần năm Đinh Hợi, nhằm ngày 16-04-1947, và đoàn thể PGHH đã trở thành nạn nhân của VMCS. Với vô số những nấm mồ chôn tập thể, khắp nơi thuộc vùng ĐBSCL, đến nay vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Việt Minh CS đã khiến cho tinh thần đoàn kết dân tộc lúc bấy giờ bị tan rã, tạo cơ hội cho Pháp tái chiếm Việt Nam lần thứ hai.

 

Sau biến cố ngày 30-04-1975, miền nam Việt Nam bị CSBV cưỡng chiếm, các tôn giáo bị giải thể, nhất là tôn giáo PGHH. Bởi ý thức hệ của chủ nghĩa CS và trong quá khứ có những cuộc tàn sát đẫm máu đối với PGHH, ĐCSVN cầm quyền đã tìm mọi cách để triệt tiêu PGHH. Giáo Lý bị tịch thu hũy bỏ, các cơ sở thờ tự của đạo bị quản lý chiếm dụng, các chức sắc của đạo bị đưa đi trại tù “học tập cải tạo”. Nhiều người đã chết rũ trong lao lý, hay ra tù chỉ thời gian ngắn là chết, vì bị khảo hình hoặc bị đầu độc, do tính chất bạo lực bất khoan dung của chế độ CS.

 

Năm 1999, do sự đấu tranh đòi hỏi không ngừng từ trong nước, cùng cộng đồng người Việt hải ngoại và sức ép của cộng động quốc tế về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Nhà cầm quyền CS với ý đồ “dùng PGHH để diệt PGHH”. Ngày 26-05-1999, Họ đã dàn dựng tấm bình phong để dối lừa công luận gồm: Ban Đại DiệnPGHH quốc doanh, làm tay sai công cụ để hợp pháp hóa vai trò thủ tiêu mọi truyền thống, lịch sử, di tích quý báu của PGHH, nhất là ngày lễ thiêng liêng trọng đại 25 tháng 02 hằng năm, ngày mà VMCS đã ám hại ĐHGC, (cho đến nay vẫn bị cấm ngăn, khủng bố, triệt hạ tín đồ hành lễ).

 

Để đấu tranh bảo vệ Đạo Pháp, đòi quyền Tự Do Tôn Giáo cho các tôn giáo Việt Nam nói chung, PGHH nói riêng, bằng chủ trương “ôn hòa bất bạo động,” người tín đồ PGHH thuần túy, đã bị nhà cầm quyền CS đàn áp, khủng bố rất dã man, vì quyết bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ những truyền thống quý báu không bị triệt tiêu, nhiều người đã quyết hy sinh quyền lợi gia đình và thân mạng, bằng cách Tự Thiêu, hay phải vào tù để phản đối sự đàn áp, và đòi quyền TỰ DO TÔN GIÁO với nhà cầm quyền CSVN, cho đến nay vẫn tiếp diễn không ngừng.

 

2- Kể từ khi có ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh làm lãnh tụ. Suốt 69 năm cầm quyền miền bắc, 38 năm cầm quyền miền nam, ĐCS đã gây ra biết bao là tội ác với dân tộc Việt Nam. Khởi động chiến tranh đã làm tang tốc đau thương cho người dân hai miền Nam, Bắc phải nhà tan cửa nát, hàng ba triệu người đã tốn hao sinh mạng vì bị chết chóc, mang thương tật, do đạn bom để lại. Khi không có chiến tranh, ĐCS cầm quyền đã cướp đoạt tài sản đất đai nhà cửa nhân dân, và giết người bằng khẩu hiệu, chính sách bần cùng hóa nhân dân “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, tróc tận rể”, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, học tập cải tạo, đánh đổ tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đưa dân tập trung vùng kinh tế mới, làm kiệt quệ nguồn tài lực của quốc dân, trong thời kỳ gọi là “bao cấp”.

 

Bước sang thời kỳ “mở cửa”, đảng viên cộng sản có đầy đủ mọi quyền lực, dựa giẫm trên luật pháp, hưởng lợi ích nhóm với nhiều dịch vụ thương mại, nhận hối lộ bất chính, đồng lõa bao che, chia chác, tha hồ nhũng lạm bóc lột, đục khoét ngân sách quốc dân, gây nợ nần chồng chất lên đầu cổ người dân Việt Nam cần cù lao động. Tệ tham nhũng nầy, đến nay đã trở thành quốc nạn. Bị đối xử áp bức bất công, số Dân Oan bị cướp mất tài sản đất đai nhà cửa, đi khiếu kiện kêu oan nhiều năm, nhà cầm quyền vẫn không cứu xét, vô gia cư, cuộc sống đói nghèo lê la khắp nơi cầu thực.

 

Phụ nữ Việt Nam phải đi làm dâu hay làm nô lệ, bán dâm cho người ngoại quốc để kiếm tiền, mong “xóa đói giảm nghèo” cho gia đình người thân. Trẻ em nghèo đói thất học, lao động, bán vé số, ăn xin vất vưỡn đọa đày trong cuộc sống độ nhựt vv và vv.

 

Một thể chế độc đảng bất công, nên sanh nhiều tệ nạn hoành hành, đã đẩy người dân xuống tận cùng vực thẳm của sự khổ đau. Tự do Dân Chủ, tự do Tôn Giáo bị áp đặt cấm đoán khắc khe. Nhà tù CS đã cầm giam vô số những người bất đồng chính kiến, chỉ vì cất lên tiếng nói đòi quyền Tự do Tôn Giáo, đòi quyền tự do Dân Chủ.

 

Nói tóm lại từ khi ĐCS cầm quyền cho đến nay, với một chủ nghĩa ngoại lai vô thần, độc tài chuyên chế, triệt tiêu Tôn Giáo, xây dựng quyền lợi trên xương máu của nhân dân, đã tạo nên một xã hội Việt Nam đau thương, đầy máu và nước mắt, phẩm chất đạo đức suy đồi, tham quan đầy dẫy, bất công áp bức lộng hành, đói nghèo tuộc hậu. Tất cả đã hiện bày mà không một ai có lương tri mà không thấy biết. Và sự ám ảnh trước mắt: Là nguy cơ bị mất nước, dân tộc Việt Nam sắp làm nô lệ cho bọn bành trướng Tàu phù do ĐCSVN nhiều lần đã âm thầm ký kết thỏa hiệp hiến dâng Tổ Quốc. (Công hàm của Thủ Tướng Phạm văn Đồng đã chứng minh điều nầy).

 

Là người tín đồ PGHH phụng hành giáo pháp TỨ ÂN. Nhân mùa Quốc Nạn 30/04/1975, ngày CS miền Bắc cưỡng chiếm miền Nam, và lễ kỷ niệm 25/02 âl hàng năm ngày ĐHGC PGHH vắng mặt, do VMCS âm mưu hãm hại, suốt 37 năm qua ngày lễ kỷ niệm nầy luôn bị nhà cầm quyền cấm ngăn và khũng bố tín đồ PGHH không cho hành lễ. Nay trước thảm cảnh lầm than: Đạo Pháp ngữa nghiêng, Quốc phá Gia vong của đồng bào và tổ quốc Việt Nam. Lòng đầy bi xót, tôi xin kính gởi bức Bạch Thư Tuyệt Mệnh nầy đến với các tổ chức, cơ quan Nhân Quyền, dân chủ trên thế giới, mong  có biện pháp hữu hiệu cứu giúp. Bằng con tim khát vọng, muốn cho toàn thể đồng bào Việt Nam thân thương của tôi có một cuộc sống thật sự được: ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO HẠNH PHÚC, và CÔNG BẰNG XÃ HỘI, mà suốt 69 năm qua, dân tộc Việt Nam chúng tôi đã bị chế độ vô thần, độc tài CSVN cưỡng đoạt. Để biểu lộ thành ý trên, tôi nguyện đốt lên ngọn Đuốc thân, để phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo, và Dân chủ bị kềm kẹp, góp phần cùng toàn dân tháo toan ách nạn cộng sản, kiến tạo lại một xã hội văn minh Việt Nam Mới mà Nhân Quyền phải được thực thi một cách đầy đủ.

 

Và riêng các Đảng viên, ĐCS cầm quyền, những điều tôi nêu trên của chế độ cầm quyền cộng sản là hoàn toàn đúng sự thật. Và tôi dám chắc một điều, đảng các vị là tác nhân, nên các vị hiểu rõ hơn ai hết, nhưng không thể thừa nhận sự thật trên, cụ thể như chính Sử gia kiêm ĐBQH Dương Trung Quốc đã phát biểu “có những sự thật không thể nói ra”. Vì sự thật đó chính là sai trái là lỗi lầm, là tội đồ của Dân Tộc. Vì đã đặc quyền lợi đảng trên tổ quốc và đồng bào, quên cội nguồn dân tộc, tôn thờ một chủ nghĩa CSQT, cam tâm làm tay sai, hiến dâng tổ quốc cho bọn bành trướng giặc Tàu, đưa dân tộc đến chổ khốn khổ, đói nghèo, lạc hậu, và cùm gông trong nô lệ.

 

Tôi chân thành tha thiết cầu mong quý vị hãy nghĩ đến tình ruột thịt, nghĩa đồng bào, da vàng, “giọt máu cùng đỏ, giọt nước mắt cùng mặn”. Dân tộc ta đã chịu đựng quá nhiều điều lầm than cơ cực và mất mát do ĐCSVN gây ra. Xin hãy thức tỉnh, tìm về lịch sử. Đức Vua Hùng đã có công dựng nước, các bậc Tiền Nhân bao đời đã có công giữ nước đem máu đào tắm gội giang san “thà làm quỷ nước Nam, quyết không nô lệ làm vương hầu phương bắc”. Họ đã hy sinh viết nên những trang lịch sử, độc lập vẻ vang oanh liệt cho nòi giống. Ý chí quật cường bất khuất, niềm kiêu hãnh vốn có của Tổ Tiên Hồng Lạc với một nền Văn Hiến quý báu hơn bốn ngàn năm lịch sử, mang đậm đà bản sắc của dân tộc, đã bao lần đập tan mộng xâm lăng, tham tàn bành trướng trước một kẻ thù khổng lồ phương bắc.

 

– Hãy vì nền độc lập, chủ quyền của quốc gia dân tộc Việt Nam không bị Tàu hóa.

– Hãy vì tương lai phồn vinh, thịnh vượng của quê hương Việt Nam.

– Hãy vì sự tự do, ấm no hạnh phúc, công bằng xã hội cho đồng bào Việt Nam.

 

Nay con thuyền Tổ Quốc Việt Nam sắp bị diệt vong trước phong ba bão táp: áp bức, đói nghèo, nô lệ giặc xâm lăng. Các vị là người lèo lái vận mệnh, hãy chuyển đổi phương hướng, tránh cho đồng bào cuộc tương tàn tương sát đẫm máu, tiến tới  hòa hợp hòa giải dân tộc, y như Miến Điện đã thực hiện một cách tuyệt vời. Hãy cùng nhau tuyên bố:

 

1-      Giải thể đảng Cộng Sản, trả quyền làm chủ cho nhân dân.

2-      Trả tự do cho các tù nhân Tôn Giáo và Chính Trị.

3-      Trưng cầu dân ý, có tổ chức nhân quyền quốc tế giám sát.

4-      Tiến hành bầu cử quốc hội lập hiến, bao gồm cá nhân, các đảng phái tham gia.

5-      Xây dựng Hiến Pháp Việt Nam, nhân quyền, dân chủ theo đúng tinh thần HĐBA LHQ.

 

Có được như thế, Tổ Quốc và đồng  bào Việt Nam mới thoát khỏi thảm họa diệt vong trước kẻ thù phương bắc, cùng chung xây dựng xã hội Dân Giàu Nước Mạnh, và Quý vị sẽ trở thành ân nhân của đại gia đình Việt Nam. Trang lịch sử tên tuổi quý vị muôn thu mãi chói ngời. Bằng ngược lại, tốc độ vận hành bánh xe Nhân Quyền, dân chủ Việt Nam sẽ nghiền nát, mà không một quyền lực nào có thể kềm hãm được. Tất cả mọi thứ vật chất của việc làm phi nhân phi nghĩa lẫn danh dự, sẽ không còn và bị đào thải xuống vũng bùn nhơ bẩn nghìn thu./.

 

Phật Giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.

Tổ Quốc Việt Nam đời đời bền vững.

Nòi Giống Lạc Hồng tự do dân chủ, văn minh, ấm no hạnh phúc muôn năm.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Kim Sơn Phật.

 

Cần Thơ ngày   01  tháng 04 năm 2013.

Người viết Bạch Thư Tuyệt Mệnh.

 

 

Nguyễn Thị Ngọc Lan.

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

  BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP ————————–                           THÔNG BẠCH Kính gởi: Toàn thể tín hữu PGHH thân mến trong và ngoài nước, NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Thưa chư tín hữu, Nhân danh Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi có lời khen ngợi tòan thể Trị Sự Viên trong Giáo Hội và một số tín hữu đã phát huy mạnh mẽ ý chí kiên cường bất khuất trước sức đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản quyết tâm ngăn chận chúng ta tổ chức ngày Đại Lễ 25/2 âl , kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại. Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng ta đã biểu dương được tinh thần “TẬN TRUNG VỚI ĐẠO, TẬN HIẾU VỚI THẦY” một cách anh dũng bất chấp hiểm nguy sinh tử trước nhãn quan quốc nội và nhãn quan quốc tế rằng: PGHH không phải là con giun mà cộng sản muốn gày xéo thế nào cũng được. Thực ra, đứng trên phương diện thực tế khách quan, việc tổ chức lễ kỷ niệm là một phong tục thiêng liêng của nhân gian, bất luận giai cấp nào, tôn giáo nào, cả đình miểu am cốc đều có quyền tổ chức, không một quyền lực nào có quyền ngăn trở. Trên đất nước VN có bao nhiêu tôn giáo, có bao nhiêu đình miểu am cốc cũng đều được tự do tổ chức lễ kỷ niệm, chỉ duy nhất có PGHH là không được hưởng quyền này . Đó là chứng cứ hiển nhiên cho thấy rằng đảng csVN vẫn quyết tâm tiêu diệt PGHH, vì sao csVN muốn tiêu diệt PGHH? Vì PGHH tôn trọng Ân Tổ Tiên Cha Mẹ còn cs thì vô gia đình . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Đất Nước còn cs thì vô tổ quốc . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Tam Bảo (Phật,Pháp,Tăng) còn cs thì vô tôn giáo . . . Vì PGHH là một tôn giáo dân tộc, sinh ra từ lòng dân tộc, lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ Quốc nên phải sống cùng Tổ Quốc và Dân Tộc và cũng phải chết vì Dân Tộc và Tổ Quốc. Đó là một chướng ngại to lớn trên con đường “xích hóa” VN của đảng csVN nên csVN phải triệt tiêu PGHH cho bằng được. Lần này nhà cầm quyền cs đã sử dụng trên 1.000 công an, bộ đội cơ động, có cả xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để đàn áp PGHH. Cái cảnh cs đàn áp thê thảm xảy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh đã chứng tỏ rõ ràng những hành động đó vừa vô nhân đạo, vừa vô liêm sĩ, vừa thô bạo, vừa tàn ác không còn tình người và người. – Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) rồi lột quần áo bỏ nằm trần truồng lõa lồ dưới đất là một hành động rừng rú không thấy có trong lịch sử loài người. – Đánh bà Võ Thị Gấm (vợ cố Hà Hải, người bị chết vì cs ngược đãi trong tù) 82 tuổi, gãy tay phải nhập viện . – Đánh đập 20 tín đồ PGHH bất tỉnh rồi lục soát ai có cà rá thì lấy cà rá, ai có giây chuyền thí lấy dây chuyền, ai có vòng vàng thì lấy vòng vàng, ai có tiền thì lấy tiền. Lấy tiền tất cả hơn 100 triệu đồng là tiền của anh em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần tín đồ nghèo trong dịp lễ. Ôi! Quang vinh thay cho đảng csVN, đánh người bất tỉnh để cướp của như thế ấy là hành động còn rừng rú hơn những toán thổ phỉ ! ! ! – Đóng chốt trước nhà trên 50 gia đình Trị Sự Viên lãnh đạo Giáo Hội PGHH Thuần Túy, “nội bất xuất, ngoại bất nhập” trong nhà có ai bịnh hoạn bất thường cũng không được đi ra khỏi nhà để chữa trị, nằm chờ chết. Với tín đồ PGHH nông dân chất phác, tay lấm chân bùn, trong tay không một tất sắt mà nhà cầm quyền cs đã sử dụng hằng ngàn công an để đàn áp thật là oai hùng, trong lúc quỳ lạy cúi đầu dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển, dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên cho Tàu cộng . . . Các ông lãnh đạo đảng csVN ơi! Các ông có thấy hổ thẹn không? Thưa chư tín hửu PGHH thân mến, Cuộc đối đầu với cs , nhất là cuộc tuyệt thực tại gia của chúng ta lần này, người tín đồ PGHH đã biểu dương tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường để bảo vệ đạo pháp, để bảo vệ quyền làm người của con người . . . Cuộc tuyệt thực đã đi đến ngày thứ tư, tôi xét thấy cũng dã đủ rồi, chúng ta phải bảo tồn sức khỏe của chúng ta để tiếp tục tiến bước trên con đường đấu tranh giải thể đảng cộng sản VN, tay nắm tay, sức chung sức, lòng chung lòng với toàn dân đế xây dựng một nước VN: Tự Do, Dân Chủ, Hòa Bình và Thịnh Vượngthật sự xứng đáng là con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4.000 năm văn hiến. Tôi xin long trọng tuyên bố CHẤM DỨT CUỘC TUYỆT THỰC  kể từ hôm nay: ngày 27-3-2014. PHẬT đạo sáng ngời ánh bửu linh, GÍAO truyền chánh pháp tạo thanh bình. HÒA đồng nhơn loại an thiên hạ, HẢO hợp thời cơ độ chúng sanh. TRƯỜNG thuyết Tu Nhân đời thạnh trị, TỒN tâm Học Phật , đạo quang vinh. BẤT câu tăng tục chơn như pháp, DIỆT khổ qua bờ đến cõi thanh. – ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ. – PGHH TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT. Ngày 27 tháng 3 năm 2014. TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy. Hội Trưởng Trung Ương LÊ QUANG LIÊM———————————– PHẬT GIÁO HÒA HẢO  THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP                                         BẠCH THƯ SỐ 2 Kính gởi: – Ông Nguyễn Phú Trọng. – Ông Trương Tấn Sang. – Ông Nguyễn Sinh Hùng. – Ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế là cuộc điều động hằng ngàn công an, bộ đội cơ động, xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để chận đứng PGHH tổ chức ngày lễ kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại . . . các ông đã đạt một chiến thắng vô cùng vẽ vang, chiến thắng  một nhóm tín đồ PGHH vốn là nông dân chất phác, tay lấm chân bùn trong tay không một tất sắt. Thật quang vinh thay cho đảng csVN quang vinh? Lại càng quang vinh hơn với những hành động oai hùng mang tính rừng rú: a- Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) bị ngất xỉu rồi lột hết quần áo để bà nằm trần truồng lõa lồ đưới đất. Hành động oai hùng này có lẽ đệ tử các ông đã hành sử đúng theo đường lối của đảng csVN quang vinh! Và oai hùng này không thấy có trong lịch sử loài người. b- Đánh bà Võ Thị Gấm 82 tuổi bị gãy tay phải đi cấp cứu ở bịnh viện Châu Thành, An Giang. c- Đánh đập ngất xỉu 20 tín đồ PGHH đang chuẩn bị cuộc lễ rồi lục soát lấy hết nữ trang tiền bạc. Số tiền này lên đến trên 100 triệu là tiền của anh chị em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần cho tín đồ nghèo trong dịp lễ. Thật quang vinh thay hành động sở trường cố hữu của đảng csVN dù những toán thổ phỉ cũng phải cúi đầu thán phục ! d- Đóng chốt trước cửa nhà toàn bộ chức sắc lãnh đạo của Giáo Hội PGHH Thuần Túy và “nội bất xuất, ngoại bất nhập” dù trong nhà có ai bịnh hoạn cũng không được ra khỏi nhà để chữa bịnh, nằm chờ chết. Điển hình như trường hợp của ông Nguyễn Văn Thơ ở Xã Tân Hòa (Đồng Tháp) trong ngày 23-3-2014 . . . trường hợp của ông Nguyễn Văn Vinh ở Xã Long Giang (An Giang) trong những ngày từ 20 đến 25-3-2014 . . . Trường hợp của ông Nguyễn Văn Điền ở Xã Tân Phước (Đồng Tháp) trong ngày 22-3-2014 . . . Trường hợp của anh Nguyễn Ngọc Tân ở Bình Minh (Vĩnh Long) trong ngày 23-3-2014 . . . v.v. . . Đây là hảnh động nhân đạo mà Tần Thỉ Hoàng có sống lại cũng phải cúi đầu thán phục ! Và đây cũng là một chứng minh cụ thể chính sách nhất quán tôn trọng nhân quyền, tôn trọng Tự Do Tôn Giáo mà Thứ Trưởng Hà Kim Ngọc, trưởng đoàn VN đã báo cáo trong Đại Hội Nhân Quyền kiểm điểm định kỳ toàn cầu về Nhân Quyền tại Geneve (Thụy Sĩ) ngày 5-2-2014. Bức Bạch Thư này tôi chỉ điểm sơ lược lại một số hành động của đoàn đệ tử các ông để các ông tự chiêm nghiệm chính sách của các ông như vậy có quá đáng hay không? Có trắng trợn chà đạp Nhân Quyền, có trằng trợn chà đạp Tự Do Tôn Giáo hay không? Vì tôi tin rằng các ông, dù sao,  cũng còn chút ít lương tâm để cân nhắc ĐIỀU LÀNH, ĐIỀU ÁC. Rõ ràng với đồng bào nhân dân trong nước các ông đã hành sử một chính sách độc tài toàn trị, chà đạp nhân dân đến xương tàn cốt rụi, còn với ngoại bang thì các ông chuyên dối trá để cầu viện . . . nhất là với tàu cộng thì các ông quỳ mọp để dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên , v.v. . . và v.v. . . Tôi mong các ông hãy tự kiểm điểm sửa sai để cho toàn dân còn được hưởng vài hạt cơm rơi . . . một vài manh áo rách. QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ. Ngày 28 tháng 3 năm 2014 Cư Sĩ LÊ QUANG LIÊM

  #3
Cũ 06-27-2013, 07:49 PM
Tướng 2 sao
Ngày Gia Nhập: Dec 2010
Số Bài: 320
Thanks: 590
Được cảm ơn 314 lần trong 168 bài
Default Vì nƯỚc, vì ĐẠo quên mình.

VÌ NƯỚC, VÌ ĐẠO QUÊN MÌNH.
Tín Đồ Phật Giáo HÒA HẢO An Giang: Chúng Tôi Chấp Nhận Đương Đầu Với Cộng Sản Để Bảo Vệ “Đạo”Toán CA này tỏ ra rất hung hãn, ăn nói thô bạo như côn đồ, hăm đánh, hăm còng, hăm bắn đủ thứ . . . nhưng chẳng ai sợ hãi.
Ngoài ra, hằng trăm gia đình cán bộ cốt cán PGHH Thuần Túy khắp các tỉnh Miền Tây đều bị CA dùng đủ mọi mánh khóe đe dọa, hoặc canh giữ ngày đêm công khai hay bí mật…

Trích : “Trong một bức thư gởi cho Chủ Tịch Hồ Chí Minh, Đức Huỳnh Giáo Chủ cũng thắng thắn phê bình chủ trương thân Tàu cộng sát hại người đồng chủng:
Đồng bào nỡ giết nhau chi,
Bang duật tương trì lợi lũ ngư ông . . .
*
* *
Nước Nam Việt ở ven bờ Nam hải,
Ngàn xưa từng chống Tàu họa xâm lăng,
Bạch Đằng Giang công nghiệp ấy ai bằng,
Quân Việt ít đánh tan Mông Cổ mạnh . . .”
*
* *
Vì quan điểm ngăn ngừa họa xâm lăng Tàu cộng như vậy nên đảng csVN và Mao Trạch Đông đồng xem PGHH như là một trở lực đáng ngại nên phải áp dụng kế hoạch triệt tiêu PGHH và mở màn trận tuyến triệt tiêu PGHH là hành động thô bỉ, và bạo ngược của Trần Văn Giàu ngang nhiên xua hằng trăm Quốc Gia Tự Vệ Cuộc (Công An) đến bao vây văn phòng Đức Huỳnh Giáo Chủ ở đường Miche (Sàigon) để sát hại Ngài trong đêm 9-9-45 (sau khi Nhật đầu hàng) nhưng VMCS không thành công, và từ đó chương trình truy quét PGHH, csVN vẫn tiếp diễn cho đến ngày 17-4-47 tức là ngày 25 thàng 2 nhuần năm Đinh Hợi , chúng thành công trong vụ ám hại Đức Huỳnh Giáo Chủ lần thứ 2.
Đại lược theo thời gian và không gian từ năm 1945 đến nay, 68 năm trôi qua, csVN thẳng tay truy sát PGHH trong mọi môi trường, trong mọi tình huống, trong mọi cơ hội . . . có thể được và số nạn nhân PGHH bị Việt Minh CS giết có trên 20.000 người . . . Hiện nay tại Phú Thuận , tỉnh Đồng Tháp còn một mồ chôn tập thể với 467 thi hài nạn nhân PGHH bị VMCS giết, và ở những nơi khác như ở Lôi Tự (Cần Thơ), Bến Tre, v.v. . . mỗi mồ chôn tập thể có đến hằng trăm thi hài.
Đã nhiều lần tôi gởi thư thách thức nhóm chóp bu đảng csVN nếu có can đảm hãy đi với tôi đến khai quật những mồ tập thể đó hầu nhận rõ cái tội ác “Trời không dung, Đất không tha” của đảng csVN, nhưng đảng csVN vẫn mãi mãi im hơi lặng tiếng trong lúc vẫn mãi mãi tiếp tục truy sát PGHH .
Đến nay, triển khai “Tàm thực kế”, Tàu cộng đã thành công 3 mặt trên 4 điểm chiến lược, còn điểm cuối cùng là Miền Nam.
Miền Tây Nam Bộ VN là một vựa lúa, sẽ là một cơ sở hậu cần chiến lược đối với Tàu cộng trong kế hoạch bành trướng thành con Rồng Châu Á, tất nhiên Tàu cộng sẽ thúc đẩy nhóm tay sai phải tìm cách triệt tiêu những tập thể đối nghịch mà PGHH là đối tượng hàng đầu.
Thế là PGHH phải bị csVN thẳng tay khủng bố trên mọi mặt là một việc phải xảy ra.
Nhưng dù trước đại hiểm họa Tàu cộng, dù dưới lưỡi dao đổ tể của csVN, người tín đồ PGHH vẫn quyết tâm bảo vệ đất nước, vẫn quyết tâm bảo vệ Đạo pháp đến hơi thở cuối cùng theo lời chỉ dạy của Đức Huỳnh Giáo Chủ:
Tử vì nước còn ghi linh miếu,
Thác bởi nhà thanh sử danh bia.
“Hưởng những tất đất, ăn những ngọn rau, muốn cho cuộc sống được dễ dàng, giống nòi được truyền thụ , ta cảm thấy bổn phận phải bảo vệ quê hương khi bị kẻ xâm lăng giày đạp. Bờ cõi vững lặng thân ta mới yên, quốc gia mạnh giàu ,mình ta mới ấm. Hãy tùy tài tùy sức, nỗ lực hy sinh cho xứ sở . . .”
Đó là những lời vàng ngọc, người tín đồ PGHH dù phải xương tan thịt nát cũng chẳng bao giờ dám làm sai.
*
* *
Ý chí và lập trường của người tín đồ PGHH là như thế đó, nhưng trước sức mạnh bạo tàn của Tàu cộng là một siêu cường quốc lại có sự hổ trợ của một nhóm VN tay sai “mãi quốc cầu vinh” thì PGHH khác nào một con én không bao giờ tạo được một mùa Xuân.
Chống xâm lăng bảo tồn đất nước, chống độc tài toàn trị để phát huy Tự Do, Dân Chủ là việc làm, là trách nhiệm của toàn dân, hay ít nhất là đại bộ phận toàn dân.
Ba mươi tám năm qua (1975-2013) dưới chế độ độc tài toàn trị của đảng csVN đã có không ít những cuộc trổi dậy của các thành phần chống cộng : Tôn giáo, Chính trị, Trí thức yêu nước, Cần lao, nông dân, sinh viên, học sinh, v.v. . . nhưng không đi đến thắng lợi cuối cùng là vì những cuộc trổi dậy này diễn ra đơn lẽ, mạnh ai nấy làm và mạnh ai nấy chịu hậu quả không có được sự hổ trợ tích cực và nhiệt tình không có sự ĐOÀN KẾT của các đoàn thể bạn để tạo thành một sức mạnh khả dĩ đương đầu được với csVN, nên dễ dàng bị CS đập tan.
Đây là một kinh nghiệm thực tiễn, một khuyết điểm đáng lưu ý cần bổ túc trong hàng ngũ chống độc tài toàn trị để hành sử trên con đường xây dựng Tự Do, Dân Chủ, và chống xâm lăng Tàu cộng , bảo tồn dất nước.
Một cây làm chẳng nên non,
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Là một chân lý, là một phương ngôn xử thế, là kim chỉ nam cho những con người muốn làm nên lịch sử từ việc nhỏ năm mười người cho đến hằng triệu người , hằng tỷ người . . . không có đoàn kết tất nhiên không có sức mạnh hợp quần, không có sức mạnh thì làm sao đi đến thành công được?
Sứ mạng của chúng ta hiện thời là đang đứng trước đại nguy cơ “MẤT NƯỚC” do bàn tay xâm lược Tàu cộng là một siêu cường quốc mà chúng ta cứu nước chống xâm lăng Tàu cộng bằng thực lực của những tập thể lẽ loi thì có khác nào đem trứng chọi đá, làm sao thành công?
“Phải biết người biết mình” là câu binh thơ gối đầu nằm của những người muốn làm nên lịch sử.
Trong hiện tình của đất nước, chúng ta phải tạo một khối Đại Đoàn Kết Dân Tộc mới có đủ uy tín , mới có đủ THẾ và LỰC để:
-Đẩy lùi độc tài toàn trị bên trong.
-Đánh tan xâm lăng Tàu cộng bên ngoài.
Có Đại Đoàn Kết Dân Tộc thì chắc chắn giặc xâm lăng nào ta cũng chiến thắng . . . chế độ độc tài nào ta cũng có thể giải thể hay đẩy lùi vào bóng tối.
Chúng ta phải nhớ lại tấm gương sáng ngời “Hội Nghị Diên Hồng” của con Hồng cháu Lạc.”

Qua nghĩa cử “hiên ngang dấn thân” của những người Trẻ Yêu Nước mà bị xử bản án nặng nề, không nương tay và giảm khinh của đảng csVN vừa xảy ra thời gian qua, đã chứng minh cụ thể là dưới chế độ độc tài toàn trị của đảng csVN hiện nay: “Chống xâm lăng Tàu cộng là một trọng tội ???”

Chúng tôi là Tín đồ lúc nào cũng lo tu hành và hoàn thiện với giáo lý của PGHH nên những ngày lễ hoặc những ngày giỗ chúng tôi sẵn sàng đến tham dự, dầu hoàn cảnh có khó khăn đến mấy chúng tôi cũng vượt qua mọi chướng ngại. Đây là ước nguyện của chúng tôi. Chúng tôi chấp nhận đương đầu với chế độ cộng sản bằng mọi cách để bảo vệ Đạo cũng như bảo vệ Tôn giáo của chúng tôi.
Đức Tin sẽ thắng sự chết !
Thệ nguyện: “Một Đời Một Đạo Đến Ngày Chung Thân”
PHẬT GIÁO HÒA HẢO Bất Diệt

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Hiệu triệu ; GIÁO HỘI PHẬT GIÁO HÒA HẢO

Hiệu triệu

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO HÒA HẢO—0O0—

HIỆU TRIỆU

—-

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!
Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.
Ngàn năm Bắc địch vày bừa,
Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.
Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,
Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm…

(Lời của ĐỨC THẦY)

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.
Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên… rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác…

Vậy thì ta hãy hiệp bè,
Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.
Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,
Ấy mới mong quốc vận phục hồi.
Trước là dẹp lũ cộng bồi,
Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.
Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,
Thì ắt là tiêu diệt giống nòi…

(Lời của ĐỨC THẦY)

Đồng bào ơi,
Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinmh thần kiên cường yêu nước.

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng . Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng.

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.
TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.
Hội Trưởng Trung Ương
(đã ký)
LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

TUYỆT MẠNG THƯ của Tín đồ PGHH NGUYỄN VĂN VINH

TUYỆT MẠNG THƯ của Tín đồ PGHH NGUYỄN VĂN VINH

PHẬT GIÁO HOÀ HẢO
NIÊN ĐẠO 75TUYỆT MẠNG THƯ

–oOo–

Kính thưa các Tổ chức Bao-vệ Tự-do Dân-chủ, Nhân-quyền trên Thế-giới.
Kính thưa các nhà đấu tranh cho Tự-do Dân-chủ, Nhân-quyền cho Việt-Nam.
Kính thưa quý Cơ-quan Truyền-Thông
Kính thưa các Tôn-giáo bạn.
Kính thưa chư quý đồng-đạo, đồng-bào trong Nước và ở Hải-ngoại.
Kính thưa toàn thể Quý vị.

Tôi tên Nguyễn Văn Vinh là tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo, năm nay 82 tuổi, hiện cư ngụ ở ấp Long Hoà, xã Long Giang, Chợ Mới, An Giang. Xin viết lại đôi dòng tâm sự qua tuyệt mệnh thư dể quý vị hiểu và ủng hộ việc làm của chúng tôi.

Chính quyền Cộng sản Việt Nam thường rêu rao trên Báo chí, đài phát thanh, truyền hình từ trước đến nay là đã thực thi dân chủ nhân quyền, tư do tôn giáo. Nhưng đó chỉ là những quảng bá ở cửa miệng, nằm trên giấy của bọn sâu dân mọt nước, lừa đảo , xảo ngôn, mưu đồ dôc tâm làm nô bộc cho Tàu cộng.

Thưa quý vị; đã gần 40 năm kể từ sau ngày cs cưỡng chiếm Miền Nam Việt Nam. Tất cả những người có lý tưởng, vì sự tự do dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo; Đều bị sách nhiễu, đàn áp, tù đày thậm chí hy sinh cả tánh mạng, nhiều không thể kể hết. Đối với PGHH, nhiều gia đình phải ly tán, con xa cha, vợ xa chồng lang thang đói rách cũng vì chế độ độc tài cs mà ra!
Xin cho phép tôi được đặt ra vài ví dụ: – Sau gần 40 năm csVN độc tài lãnh đạo đất nước ta như thế nào? Nước ta là nước nằm trong tốp nghèo nhất thế giới, sự nhận thức của người dân về một vấn dề có xác thực không? Tình hình dân trí có đồng đều mở mang không? (thật là tồi tệ). Trong khi tất cả nguồn tài trợ cuả những nước giàu có trên thế giới đổ vào dể giúp đỡ Việt Nam trên nhiều lĩnh vực. Thân nhân kiều bào ta, người đi làm viêc nước ngoài, thậm chí cô dâu Việt Nam gã đi các nước cũng gởi tiền về. Vậy thì số tiền đó đi về đâu? Trong nước, các công ty xí nghiệp lớn nhỏ, doanh nghiệp tư nhân, người làm nông nghiệp, thuỷ hải sản, những thương hồ lớn, bé… có người nghèo khổ bán hàng rong…cũng đều bị đánh thuế và lấy thuế. Vậy số tiền này đi về đâu? Có phải đi vô túi những trùm ma phia (mafia) tập đoàn cs độc tài tham nhũng, dể nuôi bọ côn đồ (công an csVN), chuyên đi hà hiếp đánh đập người vô tội, những người bất đồng chánh kiến; đòi hỏi quyền con người, yêu cầu tôn trọng nhân quyền dân chủ …ở VN mà nhà cầm quyền csVN đã hứa với Quóc tế nhưng không thực hiện (thật là ghê tởm). Đó là thành tích nổi trội của của Đảng csVN.

Trong khi Miền Nam VN trước bi cs cưỡng chiếm, được ví như con Rồng Đông Nam Á, tức là những nước đứng đầu trrong khu vực, còn bây giờ thì sao? Là những nước đứng sau khu vực. Nạn nghèo đói vẫn còn khắp nước, tệ nạn xã hội thì vẫn lan tràn, không có biện pháp ngăn chặn, đạo đức suy đồi, tâm linh tín ngưỡng văn hoá lần lần mai một, cơ sở chùa chiền nhà thờ bị cưởng chiếm không trả lại… Tóm lại chế độ độc tài csVN chỉ biết củng cố quyền lực và xây dựng đảng csVN thành một bức tường thép để chỉ đạo chế độ vơ vét mồ hôi nước mắt của toàn dân. Không cần thiết suy nghỉ phải đưa đất nước đi lên sánh vai cùng thế giới.

Thưa quý vị; Không sao kể hết những gì mà nhà độc tài csVN đã làm và đối xử tồi tệ đói với người dân và những người bất đòng chánh kiến trong nước. trên đây tôi chỉ dẫn chứng một ít sự việc mà tập đoàn tham nhũng csVN đã làm đối với dân tộc Việt Nam.
Riêng đói với tôn giáo PGHH, csVN luôn lúc nào thời gian nào cũng có dã tâm tiêu diệt bốn chữ PGHH, phá huỷ hết những di tích PGHH, sang bằng chùa chiền, độc giảng đường, tu viện, hội quán… Lừa bịp xảo trá dư luận cho in ấn những tác phẩm nhầm bôi nhọ Đức Huỳnh Giáo Chủ, nhục mạ tín đồ PGHH như Quyển Sư Thúc Hoà Hảo của Nguyên Hùng, Dòng Sông Thơ Áu, Đất lửa của tên văn nô Nguyễn Quang Sáng, Gần đây là quyển luận văn tốt nghiệp Thực chất Đạo Hoà Hảo của tăng sinh Nguyễn Văn Huệ (một người mượn đạo tạo đời, do bàn tay cs dựng lên để nhầm tiêu diệt PGHH.

Trước 1975, PGHH có 3 ngày lễ trọng đại 18/5, 25/11, 25/02. còn bây giờ thì ngày lễ 25/02 bị cấm đoán một cách nghiệt ngã!!! Cho nên đến ngày Lễ 25/02 ngươi tín đồ PGHH luôn luôn trăn trở và lo toan, không biết phải làm sao để đến điểm lễ, ngày lễ nam nay có tổ chức được trọn ven không…làm cách nào người tín đồ làm tròn bổn phận với Thầy với Đạo.
Vì bởi nhiều lý do: Trước ngày lễ chánh quyền điều phát giấy mời để trấn áp không cho dự lễ, tiếp đến là bao nhà chặn đường. Rồi thì đánh đập! Tức là họ không chừa bất cứ thủ đoạn nào miễn sao không cho người tín đồ PGHH về dự lễ 25/02. (Năm nào cũng vậy)

Năm nay Giáp Ngọ 2014 cũng vậy. Ngày 18/02 al, một phái đoàn gồm hơn 20 người gồm Công an tinh An Giang, công an Huyện Chợ Mới, cán bộ Xã Long Giang… đến nhà tôi (nơi dự định tổ chức ngày lễ 25/02 năm nay), hăm doạ, cấm không cho chức ngày lễ 25/02. Và hôm nay 19/02 âl khoảng 200 công an bao nhà tôi, đóng chốt hai đầu đường.

Chúng tôi quyết tâm tổ chức ngày đại lễ này! Nếu như csVN có dã tâm đàn áp không cho tổ chức tôi sẽ nguyện đem thân này thấp lên ngọn lửa hồng để cho chế độ csVN thức tỉnh hồi đầu. cho chế độ csVN biết rằng; không phảiđàn áp đánh đập, lừa bịp dư luận, xảo trá điêu ngoa là mạnh, là anh hùng. Những chuyện làm này tất phải trả một giá rất đắc.

Tôi tin rằng một ngày không xa với nổ lực của những người dân, của những nhà bất đồng chánh kiến, các tổ chức dân chủ, những tôn giáo… trong nước cũng như ở hải ngoại. buộc Dảng CS độc tài phải trả lại những gì mà họ đã cưỡng chiếm dân tộc Việt Nam ta mấy mươi năm qua.

Cuối cùng rất mong quý vị ủng hô việc làm của chúng tôi. Kính chúc quý vị đươc nhiều sức khoẻ, đoàn kết, cùng chung đấu tranh, để dân tộc ta thoát khỏi ách độc tài toàn trị của đảng CS và chế độ tham nhũng cường hào csVN.

 

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

 

An-Giang, ngày 19 tháng 02 năm Giáp-Ngọ (2014)
Người viết tuyệt-mạng-thư

 

Nguyễn-Văn-Vinh

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUÂN TÚY TRANH ĐẤU TRONG CÔ ĐƠN

PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUÂN TÚY
TRANH ĐẤU  TRONG CÔ ĐƠN
Đại cuộc tranh đấu đòi Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo của Giáo Hội Phật Giáo Hòa
Hảo Thuần Túy do cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo ngày càng trở nên gây go, căng thẳng,  quyết liệt và đầy nguy hiểm, nhưng người tín đồ PGHH Thuần Túy vẫn kiên cường tiến
lên vì đối với họ “Đạo Còn Người Còn, Đạo Mất Người Mất”.
Gần đây nhất, ngày 05 tháng 08 năm 2005, CSVN mở chiến dịch đại bố tín đồ PGHH,  chỉ trong vòng 8 tiếng đồng hồ, CSVN đã bắt 12 tín đồ PGHH, làm cho hai (02) tín đồ
PGHH qúa phẩn uất phải tự thiêu. Để phản đối  hằng trăm tín đồ PGHH  đồng ký tên trên
một huyết thư tuyên bố tự thiêu tập thể để phản đối nhà cầm quyền CSVN đàn áp PGHH.
Liền sau đó Đại Diện Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Saigon liên lạc trực tiếp với cụ Lê
Quang Liêm tìm hiểu sự thật và hứa sẽ can thiệp. Ngày qua ngày, người tín đồ PGHH
sống trong chờ mong sẽ có được tin lành. Bất ngờ ngày 19­9­2005 Tòa Án Nhân Dân
Huyện Chợ Mới, Tỉnh An Giang xử lén lút và kết tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm 7 năm tù ở.  Cụ Lê Quang Liêm đích thân kêu cứu tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ Saigon được trả lời:
Đang can thiệp. Việc can thiệp chưa có kết qủa thì tuần sau, ngày 26­9­2005 Tòa Án
Nhân  Dân Thị Xã Long Xuyên Tỉnh An Giang lại xử lén lút 06 tín đồ PGHH:
Tu sĩ Nguyễn Văn Điền, 7 năm tù ở  Ông Võ Văn Bửu, 7 năm tù ở  Ông Tô Văn Mãnh, 6 năm tù ở  Ông Nguyễn Thanh Phong, 6 năm tù ở  Bà Mai Thi Dung, 5 năm tù ở  Bà Nguyễn Thị Hà, 4 năm tù ở
Giáo Hội PGHH Thuần Túy Hải Ngoại, cơ quan Đại Diện Giáo Hội PGHH Thuần Túy
Việt Nam, đã kêu cứu khắp nơi. Kết qủa một số phái đoàn ngoại quốc, trong đó có phái
đoàn Quốc Hội Hoa Kỳ về VN để tìm hiểu sự thật, không hiểu  vì nghe theo lời của  CSVN hay của Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ tại VN, các phái đoàn nầy không tiếp xúc với những
tín đồ PGHH nạn nhân mà chỉ tiếp xúc với những người ngoại cuộc, làm cho cuộc điều
tra thiếu phần chính xác, và sự uất nghẹn của người tín đồ PGHH Thuần Túy không được
khai thông.
Đại cuộc tranh đấu đòi Nhân Quyền  và Tự Do Tôn Giáo của ngươi tín đồ PGHH ngày
càng gay go, căng thẳng và đầy nguy hiểm. Trong lúc khó khăn buồn bực tuyệt vọng
người tín đồ PGHH Thuần Túy kêu cứu với Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ hy vọng có được sự
an ủi, giúp đở thì đã nhiều lần bị làm lơ hoặc tiếp tay với CSVN hù dọa họ: Tự thiêu là
khủng bố, là bạo động .v.v.
Phật Giáo Hòa Hảo Thuần Túy đang tranh đấu trong cô đơn, nhưng sẽ không bao giờ bỏ
cuộc, một lòng một dạ, tiến tới bvới ước vọng có được quyền làm người, có được quyền
tự do tôn giáo. Kính xin qúy vị hãy nghe tâm tình của một số sinh viên PGHH tư quốc
nội.2
Tại sao lại phải “tự thiêu”  Nhóm sinh viên PGHH – VN –
Theo tin tức báo chí, chiều ngày 09­5­06, tại Hà Nội, trong buổi làm việc với Thượng Tướng
Nguyễn Văn Hưởng, Thứ Trưởng Bộ Công An Cộng Sản Việt Nam (CSVN) Đại Sứ Micheal Marine
có nói rằng: “ . . . Hoa Kỳ lên án và không ủng hộ bất cứ một âm mưu nào gây mất ổn định chính trị
ở VN. Đối với một số tín đồ tôn giáo cực đoan đe doạ tự thiêu để gây áp lực với chánh quyền, Hoa
Kỳ lên án những hành động này và cho rằng đó là những hành động vi phạm pháp luật và ảnh hưởng
đến đời sống tâm linh của người dân theo Đạo . . .”
Thượng Tướng Nguyễn Văn Hưởng khẳng định: Một số người bị giam giữ là do họ vi phạm
pháp luật VN với những tội danh cụ thể chứ không ai bị tù vì hoạt động tôn giáo . . . (Việt Báo On
Line số 4055 ngày 10­5­06).  Chúng tôi  là  những sinh  viên,  con  em tín  đồ PGHH  đọc  đến  đoạn  này  cảm thấy rất  bàng
hoàng trước sự nhận định của người Đại Diện cho Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, một quốc gia có tiếng
là đứng hàng đầu trên thế giới về tự do dân chủ và là một quốc gia có tiếng luôn bảo vệ và ủng hộ sự
phát huy tự do dân chủ trên toàn cầu.  Chúng tôi là  những  hậu sinh,  nhưng cũng đã được đào tạo trong tinh thần  văn hoá 4 ngàn
năm văn hiến của con Hồng cháu Lạc, lấy lẽ phải và danh dự làm đầu, lấy đạo lý và nhân nghĩa làm
căn bản trong lối tiếp nhân xử thế.
Trên đời có 2 hạng người: Quân tử và tiểu nhân, anh hùng hay đồ điếu (phường giá áo túi
cơm) chỉ biết có quyền lợi là hơn tất cả.Quân tử là hạng người đáng kính, tiểu nhân là hạng người
đáng khinh bỉ, anh hùng là hạng người đáng khâm phục, đồ điếu là hạng người đáng phỉ nhổ.  Những tấm gương chói lọi của Trần Bình Trọng: “ta thà làm quỷ nước Nam chớ không thèm
làm vua đất Bắc” và một cái đầu rơi . . . Thủ Khoa Huân trong Phong Trào Cần Vương chống Pháp
dõng dạc thét lên: “Vô bố dĩ kinh hồ lỗ phách, bất hàng cam đoạn tướng quân đầu” và một cái đầu
rơi . . . nhưng tên tuổi mãi mãi để lại cho hậu thế nhắc nhở, vinh danh muôn thuở. Đó là cái chết của  người quân tử “chết vinh hơn sống nhục” và đó là cái chết của người anh hùng, biết sống và biết
chết, chết để biểu dương tinh thần siêu việt, bất khuất.  Lời nói của Đại Sứ Micheal Marine: “Hoa Kỳ lên án và không ủng hộ bất cứ một âm mưu
nào gây mất ổn định chính trị ở VN” Đây là chính sách của “Nhà trắng”, của Quốc Hội Hoa Kỳ hay
lập trường riêng của ông Đại Sứ Marine? Lời nói này của Đại Sứ Marine hàm ý rằng Hoa Kỳ hết
lòng ủng hộ chế độ CSVN độc tài toàn trị, phi nhân bất nghĩa, phi dân chủ, phi công lý . . . là một
chế độ mà cả thế giới tự do đều lên án. Như vậy là Hoa Kỳ tự mâu thuẩn với lập trường đã từng công
bố của mình, đậm nét hơn là việc Hoa Kỳ lên án những âm mưu gây mất ổn định chính trị ở VN là
một điều chứng tỏ Hoa Kỳ quá  “vuốt ve” đảng CSVN độc tài toàn trị, càng đi  ngược lại  nguyện
vọng của nhân dân VN trong cái bối cảnh cố gắng vươn lên để tạo cuộc sống có tự do dân chủ.  Thực tế tại VN hiện nay chỉ có những sự đối kháng công khai của các tôn giáo, các giai tầng
xã  hội  chánh thức đòi  hỏi  nhà cầm quyền CSVN về  nhân quyền,  về tự do tôn giáo, về quyền lợi
chánh đáng của công nhân, của người dân lao động, chớ không có âm mưu bất chánh nào cả. Nếu
cho những  hành động đối kháng  hợp pháp, hợp lý  và  hợp tình  này  là âm mưu thì là một sự  việc  không thể nào chấp nhận được . . .Điều này chúng tôi mong nghe được tiếng nói của “Nhà trắng” và
Quốc Hội Hoa Kỳ để làm sáng tỏ vấn đề. Chẳng lẽ để một “con sâu làm rầu nồi canh”? ? ?
Lời nói của Đại Sứ Marine: “đối với một số tín đồ tôn giáo cực đoan . . .” ông Marine muốn
ám chỉ ai vậy? Đại Sứ của một cường quốc lại không đủ can đảm để nói rõ ra những gì mình muốn
nói, thật là đáng tiếc! Theo tinh thần thượng võ, người anh hùng , người quân tử là dám nói dám làm,  dám làm mới nên nói.3
Kể ra, Đại Sứ Marine nhận hay không dám nhận, sự thật vẫn là sự thật. Trên đất nước VN
này, chống đối chế độ độc tài toàn trị của đảng CSVN trong những năm gần đây chỉ có người PGHH
Thuần tuý tự thiêu mà thôi. Đó là Cụ Bà Nguyễn Thị Thu, Tu sĩ Trần Văn Út và Võ Văn Bửu.  Tại sao họ lại tự thiêu?
Đây, chúng tôi xin trích lại một đoạn trong Huyết Thư của 40 nhân vật PGHH Thuần Tuý ,  để ông đại Sứ Marine suy gẫm:  “Dưới chế độ Cộng Sản (CS) người tín đồ PGHH chúng tôi phải mãi mãi bị CS dùng đủ mọi
âm mưu, thủ đoạn để tiêu diệt từ đời cha, đời anh cho đến chúng tôi bây giờ đã hơn nữa thế kỷ rồi
(1945­2006) và đến ngày nayCS vẫn còn theo đuổi chủ trương “tận diệt PGHH” . Do đó, chúng tôi
cảm thấy ngày nay không chết thì ngày mai cũng phải chết, vì CS muốn bắt chúng tôi lúc nào thì cứ  “chụp mũ” rồi  bắt, rồi tù đày, rồi khổ sai,  bịnh tật rồi  chết . . . như trường  hợp của ông Hà Hải,  Chanh Thư Ký Giáo Hội Trung ương PGHH Thuần tuý do Cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo, bị CS kết
án 5 năm tù chỉ thọ hình mới 3 năm , vì bị khổ sai nên mắc bịnh lao phổi mà chết. Còn thực tại cuộc
sống của chúng tôi thì luôn bị nhà cầm quyền CSVN chà đạp đủ mọi mặt, bị bao vây kinh tế không
làm ăn gì được, bị bao vây y tế, ốm đau vừa không tiền trị bịnh vừa bị khống chế việc đi lại thì làm
sao trị bịnh, chỉ còn chờ chết, đó là chủ ý của nhà cầm quyền CSVN , v.v. . . và v.v. . . Đôi khi phẫn
uất quá phải lên tiếng phản đối thì liền bị “chụp mũ” rồi bị đi tù hay bị quản chế . . . Trong một cuộc
sống mà không biết sẽ bị bắt lúc nào, bị tù lúc nào, bị bao vây kinh tế, ngày càng đói rét rồi cuối
cùng cũng là chết . . . điển hình là vụ Tu sĩ Trần Văn Út bị CA vây bắt nên phải đóng cửa nhà để
trốn, CA mắc loa chưỡi bới, hăm he đủ mọi điều rồi phá cửa tràn vào nhà . Tình huống này đặt Tu sĩ
Trần Văn Út phải chọn một trong hai con đường: một là để bị bắt, bị đánh đập nhừ tử rồi bị kêu án
5,7 năm tù, rồi bị khổ sai rồi chết như trường hợp của ông Hà Hải. Hai là chết oanh liệt, chết là hết,  hết bị sớm hăm chiều dọa, chết để chấm dứt cái cảnh bị chà đạp như trùng dế dưới chế độ Cộng Hoà
Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam tàn ác, bạo ngược, không tình người. Thế thì “tự thiêu” là thượng sách.  Đó là phần vật chất, còn về phần tinh thần thì luôn bị CS trấn áp, luôn bị khủng bố, ngày lễ
Thầy (Đức Huỳnh Giáo Chủ) bị Việt Minh ám hại, là ngày lễ đau thương nhất , đầy máu và nước
mắt của 5 triệu tín đồ PGHH, nhà nước CSVN cũng không cho làm lễ kỷ niệm, Đạo kỳ cũng không
được sử dụng, tài sản của Giáo Hội thì bị tịch thu toàn diện, Giáo Hội PGHH cũng bị giải tán và một
Ban Đại Diện (quốc doanh) được CSVN dàn dựng gồm 11 đảng viên CS ra đời để lãnh đạo PGHH,  Sấm giảng thì bị cắt xén 80%, v.v. . . và v.v. . .  Tất cả đó là những nhân tố đẩy chúng tôi vào con đường cùng thì còn kéo dài cuộc sống bất
hạnh này để làm gì?
Nếu ông Đại Sứ Micheal Marine hay bất cứ ai đặt mình vào hoàn cảnh của chúng tôi thì mới
thấy mình phải làm gì? Để bị bắt , rồi bị đánh đập hành hạ, rồi bị kết án tù, bị khổ sai rồi chết . . . hay
là “tự thiêu” cũng là chết, nhưng chết một cách anh dũng để nói lên cái tiết tháo của con người kiên
cường chống lại bạo quyền bạo lực của CSVN. Còn ông Đại Sứ bảo rằng: “ . . . một số tín đồ tôn
giáo cực đoan đe doạ tự thiêu để gây áp lực với chánh quyền . . .” Thế nào là cực đoan? Cúi đầu bảo
vâng là vâng, bảo dạ là dạ, bảo quỳ là quỳ, bảo đứng là đứng, bảo đi là đi mới không là cực đoan?  Còn biết phản đối, biết đòi hỏi lẽ phải, đòi tự do, đòi công bằng là cực đoan ư ? Còn như CSVN
muốn bắt ai thì bắt, muốn bỏ tù ai thì bỏ tù, muốn tịch thu nhà cửa của ai thì cứ tịch thu, v.v. . . như
thế có CỰC ĐOAN không?  “Để gây áp lực với chánh quyền”  Mô phật! làm áp lực với CSVN là một lời nói “tiếu lâm”
đó, vì dù có chết hằng trăm hằng ngàn người đối lập, chết cách nào cũng mặc, chết càng nhiều càng
tốt để CS khỏi ra tay giết, vả lại CSVN là đệ tử truyền thừa của Lenin: chỉ có BẠO LỰC, KHỦNG
BỐ và TRẤN ÁP, thế thì áp lực với CS chỉ bằng thừa. Trên thực tế cả thế giới tự do, kể cả Hoa Kỳ
làm  áp  lực mà CSVN  còn  không  đếm  xỉa  gì,  nói  chi một  vài  đoàn thể ở VN? Đó  không  phải  là
CSVN can đảm mà đúng nghĩa của nó là: “những người điếc không sợ súng”, “chưa thấy quan tài
chưa đổ lệ” mà thôi. Còn tự thiêu có phải là khủng  bố, là gây  bất ổn định chính trị không?  Một4
người công dân đang sống bình thường ở trong nhà, bổng nhiên 5,3 chục CA kéo tới nhà vây bắt,
làm xôn xao cả xóm cả làng, gây xúc động phẫn nộ dây chuyền trong nhân dân, đẩy nạn nhân vào
con đường cùng không còn con đường nào khác là phải  “tự thiêu”. Như  vậy  ai là khủng bố, ai là
người gây mất ổn định chính trị ? ? ?
Sống dưới một chế độ khát máu như thế đó của CSVN, chúng tôi chỉ có một con đường duy
nhất là “CHẾT”. Chết để làm tròn bổn phận đối với Đạo và đối với Thầy. Chết là thoát khỏi cái địa
ngục trần gian dưới sự cai trị bạo ác , tàn nhẫn dã man, không còn tình người của đảng CSVN. Chết
để cho hàng triệu tín đồ PGHH được sống. Chết để gởi một Thông Điệp, gióng một hồi chuông cảnh
giác cho thế giới tự do, cho cộng đồng nhân loại yêu chuộng Tự Do, Hoà Bình và Công Lý thấy rõ
cái tội ác “diệt chủng” của đảng CSVN và chỉ có cái “CHẾT” của chúng tôi mới là những chứng cư  hiển nhiên để minh xác cho thế giới tự do thấy được cái thực chất bạo tàn, phi nhân bất nghĩa, mất cả  nhân tính của CSVN.  Nếu  chúng  tôi  chết  bằng  cách  uống  thuốc  độc, thắt  cổ,  nhảy  từ  lầu  cao  xuống,  nằm  giữa
đường rầy xe lửa, hay nhảy vào đầu xe ô tô đang chạy, v.v. . . thì không có ý nghĩa đúng với giá trị
của nó. Chúng tôi chọn cái chết bằng “TỰ THIÊU” cũng là chết , nhưng nó biểu dương được cái khí
tiết hào hùng của con người chết. Nó nói lên được một cách hiển nhiên nhất cái sự phẫn uất, vô cùng
tột của con người chết . . . “tự thiêu”, để ngọn lửa hồng bay khắp chín phương Trời, mười phương
Phật, bay khắp quả địa cầu , để soi rọi vào lương tri của cộng đồng nhân loại yêu chuộng Tự Do,  Hoà Bình và Công Lý nhận biết cái tội ác của CSVN.  “Hoa Kỳ lên án những hành động này và cho rằng đó là hành động vi phạm pháp luật và ảnh
hưởng đến đời sống cộng đồng tâm linh của người dân theo Đạo . . .”
Ở điểm này, chúng tôi muốn được biết là Hoa Kỳ lên án hay ông Đại Sứ Micheal Marine lên
án? Nếu bảo rằng Hoa Kỳ lên án thì chúng tôi quả quyết là sai, quá sai vì từ trước đến giờ nhân dân
Hoa Kỳ, nhất là Quốc Hội Hoa Kỳ chỉ có lên án chánh sách độc tài toàn trị của đảng CSVN chớ  không hề lên án những người có tinh thần tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ. Còn nếu nói là ông Đại Sứ
lên án thì rõ là ông Đại Sứ đã “lệ thuộc” với CSVN thì đó là cái việc thuộc về thẩm quyền của Quốc
Hội và Nhân dân Hoa Kỳ.  Còn “vi phạm pháp luật” . . . là pháp luật nào vậy? Pháp luật của CSVN hay pháp luật của  Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ? Hay pháp luật của Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Dự và Chính Trị?
Nếu nói luật pháp của CSVN thì là một loại luật pháp “treo đầu heo bán thịt chó” ai cũng biết, miễn
phê bình. Còn luật pháp của Hoa Kỳ chả lẽ ông Đại Sứ Micheal Marine không biết. Đặc biệt về luật
pháp của Công Ước Quốc Tế về Quyền Dân Sự và Chính TRị thì Điều 5/2 , Điều 19/1 đã minh định
rõ ràng rồi.  Còn “. . . ảnh hưởng đến đời sống tâm linh của người dân theo Đạo”. Rất đúng, tín đồ của các
Đạo tại VN đều không có một đời sống tâm linh theo mong muốn, ảnh hưởng này do ai tạo? Người
dân hay nhà cầm quyền CSVN tạo? Tại sao ông Đại Sứ Micheal Marine không nhớ: VN đang có tên
trong danh sách CPC? Như vậy trong cái bản nhạc “toàn cầu hoá dân chủ” của Hoa Kỳ lại có cái
cảnh “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”.  Còn “đe doạ tự thiêu”  . . . Điều này ông Đại Sứ nhận định không đúng thực chất của sự việc.  Người tín đồ PGHH sống theo quan niệm người xưa rất trọng tiết tháo làm người, dám nói dám làm,  dám làm mới nói, điển hình những người tự thiêu đã tiêu biểu cho tinh thần của người tín đồ PGHH:
Cụ Bà Nguyễn Thị Thu 75 tuổi, Võ Văn Bửu 50 tuổi, Tu sĩ Trần Văn Út 37 tuổi, tức là đủ lứa tuổi
nhưng tinh thần hy sinh cho đạo pháp đều như nhau. Người tín đồ PGHH rất trọng lời nói vì lời nói
là danh dự.  Trong những ngày sắp tới, nếu nhà cầm quyền CSVN còn tiếp tục càn quét chúng tôi thì ông
Đại Sứ sẽ thấy những gì xảy ra.  Năm 2005, khi Thủ Tướng Phan Văn Khải đi Mỹ về chưa xuống máy bay thì chiến dịch ngày
05­8­05 đã truy quét PGHH một cách tàn nhẫn , 7 người bị cầm tù, 2 người phải tự thiêu.5
Nay Đại Sứ Micheal marine lại nói:  “Hoa Kỳ lên án và không ủng hộ bất cứ một âm mưu
nào gây mất ổn định chính trị tại VN . . .”  nều trong những ngày sắp tới, CSVN có mở chiến dịch
truy quét một tôn giáo nào, nhất là với PGHH thì ông Đại Sứ Micheal Marine không thể không có
trách nhiệm.  Vô tình hay cố ý , Đại Sứ Marine đã để lộ sự ủng hộ lộ liểu chế độ độc tài toàn trị tàn bạo của  CSVN mà hiện nay, khắp thế giới , nhất là Quốc Hội Hoa Kỳ đều lên án.  Là một Đại Sứ tại VN, ông Micheal Marine phải nắm vững vấn đề gây mất ổn định trên đất
nước này là do đảng CSVN hay do nhân dân VN ? và VN hiện giờ đứng ở vị trí nào đối với trên 200
nước trên thế giới về tiến bộ Tự Do Dân Chủ, về phát triển kinh tế, về ổn định xã hội sau 31 năm cai
trị của chế độ độc tài toàn trị của đảng CSVN. Điều này chắc ông Đại Sứ Micheal Marine đã hiểu rõ
.  Cuối cùng, văn bất tận ngôn, ngôn bất tận ý, những dòng chữ thô thiển này đến tận tay đại Sứ
Marine chắc ông Đại Sứ không vừa lòng , nhưng ít nhất ông Đại Sứ cũng có dịp xét lại và thận trọng
hơn những lời nói của mình khi tiếp xúc với nhà cầm quyền CSVN và hơn thế nữa, ông Đại Sứ nhận
chân được cái “điêu ngoa” của CSVN trong việc khai thác và loan tin khi tiếp xúc với một nhân vật
quốc tế.
Trân trọng.  Đại Diện nhóm sinh viên PGHH:   Nguyễn Hồng Hà.  Lê Diễm Thuý.
TB .Đây không phải là tài liệu nặc danh, trường hợp ông Đại Sứ muốn trao

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

 

Kính thưa quý đồng đạo và quý đồng bào,

 

Năm nay, Hội Đồng Trị Sự Trung Ương xin kính mời quý vị tham dự Đại Lễ Kỷ Niệm 75 Năm Đức Huỳnh Giáo Chủ Khai Sáng Phật Giáo Hòa Hảo, được tổ chức tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, bên cạnh ngã tư đường Lampson, thành phố Garden Grove.

 

Nhân dịp thiêng liêng trọng đại này, chúng tôi muốn cùng quý vị ôn nhuần lời dạy của Đức Thầy và ưu tư của chúng ta.

 

                    Trả nợ thế nghĩa ân trọn vẹn

                    Cảnh non bồng kỳ hẹn ngày kia

 

Đây là lời của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

 

Nợ thế tức là nợ đời, nợ Tứ Ân mà ta đã thọ trong kiếp sống. Vì vậy, ta có bổn phận phải đền trả, bởi vì ta đã thọ nhận vay mượn nó từ thuở bé thơ cho đến lúc thành nhân.

 

Cái công ơn cha mẹ nuôi nấng đẻ đau, 9 tháng cưu mang, 3 năm bú mớm. Rồi ân tấc đất ngọn rau tạo nên kiếp sống này. Ân được dìu dắt về tâm linh đạo đức, còn ân về Đồng Bào và Nhân Loại nữa. Cho nên ta có trách nhiệm phải cố gắng đền đáp một cách tận tình. Ta sẽ tu không thành nếu nợ đời chúng ta không trả, dù có muốn hay không thì cũng phải:

 

                    Tu đền nợ thế cho rồi

                    Thì sau mới được đứng ngồi tòa sen

 

*

 

                    Thấy dân thấy nước nghĩ mà đau

                    Quyết rứt cà sa khoát chiến bào

                    Đuổi bọn xâm lăng gìn đất nước

                    Ngọn cờ Độc Lập phất phơ cao.

 

Con đường cứu nước với chương trình Dân Chủ Xã Hội tiên tiến được Đức Huỳnh Giáo Chủ mở ra là một sinh lộ thực tiễn cho dân tộc Việt. Trước hiểm họa xâm lấn của Trung Cộng, một quốc nạn có thể đưa đến diệt vong, mộtBiển Đông sôi sục như chảo dầu, một biển lửa sắp bùng cháy, kể cả trên đất liền, hiệu ứng với lời tiên tri của Tứ Thánh Tam Hoàng Thơ, đặc biệt là của Đức Huỳnh Giáo Chủ:

 

                    Đất Bắc Kỳ sao quá ruộng sâu

                    Tàu Man đến đó giăng câu đặt lờ

 

Hay là:

 

                    Mặt nước biển lô nhô lặn hụp

                    Chim đua bay cá lại tranh mồi

                    Ngọn thủy triều nô nức sục sôi

                    Bầu trái đất một phen luân chuyển.

 

Để cảnh tỉnh cho những đầu óc nô lệ Tàu cộng, ngay từ năm 1946 khi trả lời cho cụ Phạm Thiều (đại diện Việt Minh) mời Đức Thầy tham chánh, bằng những lời thơ xin trích ra đây 2 câu của cụ Phạm Thiều:

 

                    Sao còn lãnh đạm với đồng bang

                    Toan trút cho ai gánh trị an

 

Đức Thầy đáp họa:

 

                    Nhìn xem Trung quốc khách lân bang

                    Cứ cố xỏ ngầm sao trị an?

 

Và đặc biệt với hai câu như một lời cảnh tỉnh:

 

                    Ngàn năm Bắc địch dày bừa

                    Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

 

Hỡi những đầu óc mông muội hãy tỉnh thức mau lên kẻo trễ.

 

Kính thưa quý đồng hương, quý đồng đạo,

 

Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày Đức Thầy bị cộng sản ám hại, tức là ngày Đức Thầy Thọ Nạn Đốc Vàng, chúng ta đang tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo. Không những tưởng niệm công đức mở đạo cứu đời của Ngài, mà còn tưởng nhớ đến công lao cứu dân cứu nước khi Đức Thầy dấn thân vào con đường đấu tranh chống Pháp để giành Độc Lập qua các Mặt Trận và Phong Trào do Đức Huỳnh Giáo Chủ thành lập hay cộng tác. Nhất là Ngài đã thành lập chánh đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội.

 

Để tưởng nhớ đến công đức của một vị Phật đã lâm phàm giáo dân độ chúng, đưa muôn người thoát khỏi biển mê sông khổ mà quy về chơn tâm thật tánh để đạt đến cảnh hạnh phúc bình an, tâm linh giác ngộ, như Ngài đã từng bày tỏ:

 

                    Huyền pháp thâm trầm thơm bất tuyệt

                    Vô Vi chánh Đạo hỡi người ơi.

 

Hay một hoài bão chưa thành khi non sông còn dưới ách nông nô độc tài toàn trị. Một đất nước phú cường, một chế độ không độc tài không cộng sản chưa thực hiện được, thì Đức Thầy đã vắng mặt.

 

                    Nước non tan vỡ bởi vì đâu

                    Riêng một ta mang nặng mối sầu

                    Lòng những hiến thân mưu độc lập

                    Nào hay tai họa áp bên lầu.

 

                    *

 

                    Bên lầu tiếng súng nổ vang tai

                    Trời đất phụ chi kẻ trí tài

                    Mưu quốc hóa ra người phản quốc

                    Ngàn thu mối hận dễ nào phai.

 

Kính thưa quý vị,

 

Thư vắn tình dài, chúng ta có thể nghe tiếp hay chia sẻ tâm sự của nhau vào dịp Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo sẽ được Hội Đồng Trị Sự Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo tổ chức vào ngày Chủ Nhật 29 tháng 6 năm 2014, lúc 2 giờ chiều tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, góc Lampson và Euclid.

 

Một lần nữa xin nhắc lại, ở góc đường Euclid và Lampson, quý vị sẽ thấy trên nóc Hội Quán có treo cờ và biểu ngữ tung bay phất phới, thì đó là địa điểm chào mừng quan khách.

 

Xin quý đồng đạo và đồng hương coi đây là thơ mời chính thức phổ biến sâu rộng trên làn sóng truyền hình và truyền thanh cũng như trên báo chí và internet.

 

Với lòng vô cùng trân trọng và tri ân, sự hiện diện của quý vị là niềm khích lệ lớn lao đối với chúng tôi trên bước đường tầm cầu chân lý, đồng thời phụng sự hữu hiệu cho dân tộc và đạo pháp.

 

Ban Tổ Chức Đại Lễ trân trọng kính mời.

 

 

TM Hội Đồng Trị Sự Trung Ương và Ban Tổ Chức Đại Lễ Kỷ Niệm.

 

– Tiến Sĩ Lê Phước Sang, Hội Trưởng HĐTSTƯ. Trưởng Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell: 832-397-9813.

 

– Huyền Tâm Huỳnh Long Giang, Tổng Vụ Trưởng Phổ Thông Giáo Lý. Tổng Thư Ký Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell:714-720-5271

 

Xin lưu ý: Đậu xe trên đường Lampson hay những địa điểm thuận tiện gần đó.

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

LỜI KÊU GỌI

LỜI KÊU GỌI

BẢO VỆ CHỦ QUYỀN ĐẤT NƯỚC

TRƯỚC HÀNH ĐỘNG XÂM LẤN CỦA TRUNG QUỐC

_______

– Quý vị Lãnh đạo Tinh thần các Tôn giáo.

– Quý vị Lãnh đạo các Đảng phái, Cộng đồng, Đoàn thể Việt Nam hải ngoại.

– Quý vị Cựu Quân nhân QLVNCH và Sĩ quan, Binh lính Quân đội Nhân dân Việt Nam.

– Toàn thể Quý Đồng hương và Đồng bào cùng anh chị Thanh niên Sinh viên Việt Nam

Kính thưa Quý vị,

Ngày 1 tháng 5 năm 2014 vừa qua, nhà cầm quyền Trung Quốc đã ngang ngược đưa giàn

khoan dầu HD-981 và nhiều tàu kể cả chiến hạm vào hoạt động tại khu vực thuộc lô dầu khí

143, hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam, chỉ cách bờ

biển nước ta khoảng 120 hải lý, không xa khu vực mà Tập đoàn Exxon Mobil đã phát hiện

trử lượng lớn khí đốt (gas). Theo truyền thông quốc tế đây là giàn khoan nước sâu lớn nhất

và tân tiến nhất trị giá hàng tỷ đôla của Trung Quốc, dài 114m, rộng 90m, cao 136m, có thể

hoạt động ở độ sâu 3.000m. Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện Trung Quốc gây

hấn Việt Nam liên quan đến việc tìm kiếm năng lượng, nhưng là lần đầu tiên Trung Quốc thực

hiện hoạt động khai thác dầu mỏ tại vùng nước thuộc tuyên bố chủ quyền của Việt Nam.

Trong quá khứ, năm 1974 Trung Quốc đã xâm chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa từ quyền

quản lý của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa và một số đảo đá ngầm thuộc quần đảo Trường Sa

của Việt Nam năm 1988 rồi hung hăng tuyên bố chủ quyền lãnh hải, quyền khai thác các tài

nguyên lòng biển trong chiến lược mở rộng quyền, chủ quyền của Bắc Kinh tại Biển Đông và

cái gọi là “đường lưởi bò chín đoạn”.

Kính thưa quý vị, là người Việt Nam, ai trong chúng ta cũng nhận rõ chưa bao giờ đất nước

mình lại lâm vào tình trạng cực kỳ bi thảm, nguy khốn như hiện nay: Bên trong thì thượng

tầng lãnh đạo phe phái tranh giành sát phạt nhau, kinh tế tuột dốc, văn hóa đạo lý suy đồi, xã

hội hỗn loạn vô kỷ cương. Ngoại bang với sự tiếp tay của tham quan nội địa, đã xâm nhập sâu

vào lãnh thổ Việt, thành lập những phố, những làng người Trung Quốc loang lỗ khắp cùng đất

nước; Bên ngoài thì hải quân, hải tuần Trung Quốc vây bắt, khủng bố, ức hiếp ngư dân Việt.

Họ ngang nhiên xâm lấn đưa giàn khoan vào sâu trong vùng biển kinh tế Việt Nam như chỗ

không người; Họ còn xây căn cứ, xua tàu chiến, lăm le nuốt trọn cả vùng biển trời, hải đảo của

chúng ta. Quả thật vận mệnh tổ quốc Việt Nam như con thuyền chông chênh vô chủ.

Trong hoàn cảnh ấy, vì hệ lụy trong guồng máy đảng trị, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam

mãi loay quay yếu ớt chống chỏi, mong cầu hòa nhưng không hiệu quả với kẻ xâm lược

phương Bắc. Tình đồng chí Quốc tế Cộng sản không những không giúp được Cộng sản Hà

Nội thoát khỏi con quái vật đói khát Bắc Kinh mà lại còn gây thêm khó khăn khi chống đở.

Giữa cảnh Tổ Quốc lâm nguy, dù vô cùng bất bình phẫn nộ trước thái độ khiếp nhược của nhà

đương trị Việt Nam nhưng không thể vì vậy mà đành tâm để mặc cho lãnh thổ, lãnh hải nước

nhà rơi vào tay giặc nên sau khi tiếp xúc, thảo luận, lắng nghe tâm ý của nhiều vị lãnh đạo các

tôn giáo, đảng phái, cộng đồng, đoàn thể khắp nơi – chúng tôi gồm những cá nhân người Việt

đang tạm cư tại nhiều nước trên thế giới thuộc mọi thành phần dân tộc Việt Nam quyết định

phát động “Phong Trào Bảo Toàn Trường Sa, Đòi Lại Hoàng Sa” vận động toàn dân Việt

Nam trong và ngoài nước cùng đứng lên bảo vệ non sông, chống quân xâm lược Trung Quốc.

Mục tiêu của Phong trào là:

Thứ nhất: Tố cáo hành động xâm lăng Hoàng Sa và xâm lấn Trường Sa thuộc Việt Nam của

nhà cầm quyền Trung Quốc trước công luận Quốc tế.

Thứ Hai: Kiên quyết bác bỏ đòi hỏi ngang ngược và phi lý của nhà cầm quyền Bắc Kinh về

cái gọi là “chủ quyền lãnh hải Đường lưỡi bò” và kêu gọi Liên Hiệp Quốc cùng các quốc

gia trên thế giới chính thức phủ nhận giá trị về tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh và xác định

Quyền Tự Do Lưu Thông Trên Biển Đông.

Thứ Ba: Vinh danh, tri ơn những anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống, anh dũng hy sinh tại Hoàng

Sa và Trường Sa để bảo vệ chủ quyền đất nước.

Thứ Tư: Sát cánh cùng với nhân dân trong nước, đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam

phải cởi bỏ sự lệ thuộc chính trị, đứng dậy công khai cùng với Philippines và các nước khác

khởi kiện nhà cầm quyền Trung Quốc về những hành động xâm lược tại Hoàng Sa, Trường Sa

và những vi phạm trên Biển Đông.

Thứ Năm: Kêu gọi nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đặt quyền lợi của Tổ Quốc lên trên,

sáng suốt và can đảm mở ra sinh lộ mới cho đất nước, chuyển đổi và xây dựng một chế độ dân

chủ hợp lòng dân. Cùng với mọi thành phần dân tộc trong và ngoài nước xây dựng thế đoàn

kết lớn, khơi mở nội lực dân tộc để bảo toàn lãnh thổ, lãnh hải, triệt tiêu mọi âm mưu đồng

hóa Việt Nam của Trung Quốc.

Thứ Sáu: Khẩn thiết kêu gọi đồng bào, nhất là anh chị em thanh niên, sinh viên Việt Nam

quốc nội và hải ngoại cùng dấy lên một phong trào yêu nước bảo vệ và dành lại chủ quyền

Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam.

Kính thưa Quý Vị,

Không ai yêu nước Việt Nam bằng người Việt Nam và cũng không ai cứu được nước Việt

Nam nếu người Việt Nam không muốn đứng lên tự cứu. Trong nhận thức đó, bằng tất cả

quyết tâm và vì quyền lợi tối thượng của dân tộc, chúng tôi tha thiết mong được sự đồng cảm,

ủng hộ và tham gia “Phong Trào Bảo Toàn Trường Sa, Đòi Lại Hoàng Sa”.

Trân trọng cám ơn Quý Vị và kính chào “Đoàn Kết – Quyết Thắng”.

Hoa Kỳ, ngày 09 tháng 5 năm 2014

Thay mặt nhóm chủ trương

 

_______________

Nguyễn Văn Nam

Tổng Bí Thư

Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

 

Kính thưa quý đồng đạo và quý đồng bào,

 

Năm nay, Hội Đồng Trị Sự Trung Ương xin kính mời quý vị tham dự Đại Lễ Kỷ Niệm 75 Năm Đức Huỳnh Giáo Chủ Khai Sáng Phật Giáo Hòa Hảo, được tổ chức tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, bên cạnh ngã tư đường Lampson, thành phố Garden Grove.

 

Nhân dịp thiêng liêng trọng đại này, chúng tôi muốn cùng quý vị ôn nhuần lời dạy của Đức Thầy và ưu tư của chúng ta.

 

                    Trả nợ thế nghĩa ân trọn vẹn

                    Cảnh non bồng kỳ hẹn ngày kia

 

Đây là lời của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

 

Nợ thế tức là nợ đời, nợ Tứ Ân mà ta đã thọ trong kiếp sống. Vì vậy, ta có bổn phận phải đền trả, bởi vì ta đã thọ nhận vay mượn nó từ thuở bé thơ cho đến lúc thành nhân.

 

Cái công ơn cha mẹ nuôi nấng đẻ đau, 9 tháng cưu mang, 3 năm bú mớm. Rồi ân tấc đất ngọn rau tạo nên kiếp sống này. Ân được dìu dắt về tâm linh đạo đức, còn ân về Đồng Bào và Nhân Loại nữa. Cho nên ta có trách nhiệm phải cố gắng đền đáp một cách tận tình. Ta sẽ tu không thành nếu nợ đời chúng ta không trả, dù có muốn hay không thì cũng phải:

 

                    Tu đền nợ thế cho rồi

                    Thì sau mới được đứng ngồi tòa sen

 

*

 

                    Thấy dân thấy nước nghĩ mà đau

                    Quyết rứt cà sa khoát chiến bào

                    Đuổi bọn xâm lăng gìn đất nước

                    Ngọn cờ Độc Lập phất phơ cao.

 

Con đường cứu nước với chương trình Dân Chủ Xã Hội tiên tiến được Đức Huỳnh Giáo Chủ mở ra là một sinh lộ thực tiễn cho dân tộc Việt. Trước hiểm họa xâm lấn của Trung Cộng, một quốc nạn có thể đưa đến diệt vong, mộtBiển Đông sôi sục như chảo dầu, một biển lửa sắp bùng cháy, kể cả trên đất liền, hiệu ứng với lời tiên tri của Tứ Thánh Tam Hoàng Thơ, đặc biệt là của Đức Huỳnh Giáo Chủ:

 

                    Đất Bắc Kỳ sao quá ruộng sâu

                    Tàu Man đến đó giăng câu đặt lờ

 

Hay là:

 

                    Mặt nước biển lô nhô lặn hụp

                    Chim đua bay cá lại tranh mồi

                    Ngọn thủy triều nô nức sục sôi

                    Bầu trái đất một phen luân chuyển.

 

Để cảnh tỉnh cho những đầu óc nô lệ Tàu cộng, ngay từ năm 1946 khi trả lời cho cụ Phạm Thiều (đại diện Việt Minh) mời Đức Thầy tham chánh, bằng những lời thơ xin trích ra đây 2 câu của cụ Phạm Thiều:

 

                    Sao còn lãnh đạm với đồng bang

                    Toan trút cho ai gánh trị an

 

Đức Thầy đáp họa:

 

                    Nhìn xem Trung quốc khách lân bang

                    Cứ cố xỏ ngầm sao trị an?

 

Và đặc biệt với hai câu như một lời cảnh tỉnh:

 

                    Ngàn năm Bắc địch dày bừa

                    Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

 

Hỡi những đầu óc mông muội hãy tỉnh thức mau lên kẻo trễ.

 

Kính thưa quý đồng hương, quý đồng đạo,

 

Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày Đức Thầy bị cộng sản ám hại, tức là ngày Đức Thầy Thọ Nạn Đốc Vàng, chúng ta đang tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo. Không những tưởng niệm công đức mở đạo cứu đời của Ngài, mà còn tưởng nhớ đến công lao cứu dân cứu nước khi Đức Thầy dấn thân vào con đường đấu tranh chống Pháp để giành Độc Lập qua các Mặt Trận và Phong Trào do Đức Huỳnh Giáo Chủ thành lập hay cộng tác. Nhất là Ngài đã thành lập chánh đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội.

 

Để tưởng nhớ đến công đức của một vị Phật đã lâm phàm giáo dân độ chúng, đưa muôn người thoát khỏi biển mê sông khổ mà quy về chơn tâm thật tánh để đạt đến cảnh hạnh phúc bình an, tâm linh giác ngộ, như Ngài đã từng bày tỏ:

 

                    Huyền pháp thâm trầm thơm bất tuyệt

                    Vô Vi chánh Đạo hỡi người ơi.

 

Hay một hoài bão chưa thành khi non sông còn dưới ách nông nô độc tài toàn trị. Một đất nước phú cường, một chế độ không độc tài không cộng sản chưa thực hiện được, thì Đức Thầy đã vắng mặt.

 

                    Nước non tan vỡ bởi vì đâu

                    Riêng một ta mang nặng mối sầu

                    Lòng những hiến thân mưu độc lập

                    Nào hay tai họa áp bên lầu.

 

                    *

 

                    Bên lầu tiếng súng nổ vang tai

                    Trời đất phụ chi kẻ trí tài

                    Mưu quốc hóa ra người phản quốc

                    Ngàn thu mối hận dễ nào phai.

 

Kính thưa quý vị,

 

Thư vắn tình dài, chúng ta có thể nghe tiếp hay chia sẻ tâm sự của nhau vào dịp Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo sẽ được Hội Đồng Trị Sự Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo tổ chức vào ngày Chủ Nhật 29 tháng 6 năm 2014, lúc 2 giờ chiều tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, góc Lampson và Euclid.

 

Một lần nữa xin nhắc lại, ở góc đường Euclid và Lampson, quý vị sẽ thấy trên nóc Hội Quán có treo cờ và biểu ngữ tung bay phất phới, thì đó là địa điểm chào mừng quan khách.

 

Xin quý đồng đạo và đồng hương coi đây là thơ mời chính thức phổ biến sâu rộng trên làn sóng truyền hình và truyền thanh cũng như trên báo chí và internet.

 

Với lòng vô cùng trân trọng và tri ân, sự hiện diện của quý vị là niềm khích lệ lớn lao đối với chúng tôi trên bước đường tầm cầu chân lý, đồng thời phụng sự hữu hiệu cho dân tộc và đạo pháp.

 

Ban Tổ Chức Đại Lễ trân trọng kính mời.

 

 

TM Hội Đồng Trị Sự Trung Ương và Ban Tổ Chức Đại Lễ Kỷ Niệm.

 

– Tiến Sĩ Lê Phước Sang, Hội Trưởng HĐTSTƯ. Trưởng Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell: 832-397-9813.

 

– Huyền Tâm Huỳnh Long Giang, Tổng Vụ Trưởng Phổ Thông Giáo Lý. Tổng Thư Ký Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell:714-720-5271

 

Xin lưu ý: Đậu xe trên đường Lampson hay những địa điểm thuận tiện gần đó.

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần

PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY HIỆU TRIỆU

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU

GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ

SÁNG

HLTL TRONG NƯỚCTÔN GIÁO5/14/2014

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO

THUẦN TÚY

HIỆU TRIỆU

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!

Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.

Ngàn năm Bắc địch vày bừa,

Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,

Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm. . .

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

 

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.

 

Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên. . . rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông  một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác. . .

 

Vậy thì ta hãy hiệp bè,

Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.

Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,

Ấy mới mong quốc vận phục hồi.

Trước là dẹp lũ cộng bồi,

Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.

Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,

Thì ắt là tiêu diệt giống nòi. . .

 

Đồng bào ơi!

Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinh thần kiên cường yêu nước. 

 

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

 

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng. Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

 

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng. 

 

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

Hội Trưởng Trung Ương

 

 

LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO
THUẦN TÚY
————————-
CẢNH BÁO KHẨN CẤP

Theo một nguồn tin đáng tin cậy cho biết là trong cuộc biểu tình sáng chủ nhật 18-5-2014, đám tay sai của Tàu cộng ở VN sẽ tổ chức nhiều toán xã hội đen trà trộn vào những người biểu tình rồi gây những việc náo loạn bất hợp pháp như vừa xảy ra ở Bình Dương và một vài nơi khác.

Âm mưu này biến những cuộc biểu tình chính nghĩa biến thành những hành động ô tạp bất hợp pháp nhằm mục đích:

a- Làm giảm uy tín phong trào chống Tàu cộng đang biểu dương và phát triển mạnh mẽ.

b- Tạo cho nhà cầm quyền cộng sản có cơ hội muốn bắt ai thì bắt, vàng thau lẫn lộn, dựa vào lý do an ninh trấn áp thành phần lãnh đạo phong trào chống Tàu cộng, dập tắt phong trào càng sớm càng tốt.

Trong tinh thần kiên cường bảo vệ đất nước, chúng ta vẫn tiến hành cuộc biểu tình nhưng phải hết sức dè dặt và thận trọng đối với những phần tử bất chính cùng đứng trong hàng ngũ biểu tình với chúng ta. Nếu có dấu hiệu sẽ xảy ra cuộc hỗn loạn thì ta phải tự giải tán đừng để bọn tay sai của Tàu cộng thừa cơ lợi dụng.

Ngày 16 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy

Hội Trưởng Trung Ương

LÊ QUANG LIÊM

Tin liên quan 
SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị Ngọc Lan

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị

Ngọc Lan

HLTL TRONG NƯỚC4/01/2013

PHẬT GIÁO HÒA HẢO (năm đạo thứ 74)

 

BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH

 

Kính gởi:

– Ủy Hội Nhân Quyền Quốc Tế HĐBA LHQ.

– Cộng  Đồng Nhân Loại yêu chuộng: Hòa bình, Công Lý, Nhân quyền: tự do Tôn Giáo, tự do Dân Chủ trên thế giới.

– Các cơ quan truyền thông quốc tế.

– Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

– Đảng cầm quyền CS Việt Nam.

 

Tôi tên là: Nguyễn thị Ngọc Lan sinh năm 1956 thường trú số nhà 128/2 khu vực Thới Trinh A, phường Thới An quận Ô Môn TP CT. Nhân vào mùa xuân ĐẠO NẠN: 25/ tháng 02 và QUỐC NẠN: 30/ 04, kỷ niệm hằng năm trên đất nước Việt Nam. Tôi một tín đồ PGHH xin kính gởi bức: BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH nầy đến với mọi người để chia sẻ lý tưởng và tâm tư nguyện vọng tha thiết của tôi, có nội dung như sau:

 

1- Phật Giáo Hòa Hảo là một tôn giáo Việt Nam, sinh ra và phát triển từ lòng dân tộc, Đức Giáo Chủ: Huỳnh Phú Sổ là người Việt Nam, khai sinh năm 1919 và lớn lên đến năm 1939, Ngài được 19 tuổi đã mở đạo tại làng Hòa Hảo và cho đến  ngày 25 tháng hai nhuần năm đinh hợi, thì Thọ Nạn tại rạch Đốc Vàng, cũng chính trên dãi đất Việt Nam nầy, lúc ấy Ngài được 27 tuổi. Có thể khẳng định cuộc đời và sự nghiệp Đức Huỳnh Giáo Chủ và tôn giáo PGHH đã gắn liền dòng sinh mệnh của dân tộc và tổ quốc Việt Nam.Với một nền giáo lý căn bản là: Học Phật Tu Nhân. Học Phật là học theo công hạnh của Phật. “Phật tu cách nào đắc đạo rồi dạy ta, ta phải làm theo cách nấy”. Còn Tu Nhân là đền đáp bốn trọng ân,1- Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, 2- Ân Đất Nước, 3- Ân Tam Bảo, 4- Ân Đồng Bào và Nhân Loại, trong đó Ân Đất Nước, được đặt trước Ân Tam Bảo.

 

Để thực thi nghĩa vụ công dân lúc nước nhà bị họa xăm lăng đô hộ “nước mất đâu dễ ngồi an”. Với một ý chí ưu việt kế thừa truyền thống Đức Trần Nhân Tông, “Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa, Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha. Đền xong nợ nước thù nhà, Thiền môn trở gót Phật Đà nam mô”, Đức Huỳnh Giáo Chủ với 02 triệu tín đồ, năm 1945 Ngài đã cổ súy khối tín đồ cùng toàn dân đứng lên đánh đuổi xăm lăng, giành lại độc lập cho đất nước… Là Đấng Giáo Chủ một Tôn Giáo phát xuất tại Việt Nam, và là thủ lãnh Đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội: Đã chủ trương “toàn dân chính trị” thế tất Đảng chống độc tài bất cứ hình thức nào”, đã đối lập lại chủ nghĩa ngoại lai vô thần độc tài của lãnh tụ vong bản Hồ Chí Minh, một đệ tử của CNCSQT, núp với chiêu bài:Việt Minh. Cướp được chính quyền từ đức vua Bảo Đại, Việt Minh CS đã thủ tiêu những người thuộc các Đảng phái quốc gia chân chính, cụ thể chính là Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH đã bị ám hại trong một cuộc họp hòa giải do Việt Minh tổ chức vào ngày 25 tháng Hai nhuần năm Đinh Hợi, nhằm ngày 16-04-1947, và đoàn thể PGHH đã trở thành nạn nhân của VMCS. Với vô số những nấm mồ chôn tập thể, khắp nơi thuộc vùng ĐBSCL, đến nay vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Việt Minh CS đã khiến cho tinh thần đoàn kết dân tộc lúc bấy giờ bị tan rã, tạo cơ hội cho Pháp tái chiếm Việt Nam lần thứ hai.

 

Sau biến cố ngày 30-04-1975, miền nam Việt Nam bị CSBV cưỡng chiếm, các tôn giáo bị giải thể, nhất là tôn giáo PGHH. Bởi ý thức hệ của chủ nghĩa CS và trong quá khứ có những cuộc tàn sát đẫm máu đối với PGHH, ĐCSVN cầm quyền đã tìm mọi cách để triệt tiêu PGHH. Giáo Lý bị tịch thu hũy bỏ, các cơ sở thờ tự của đạo bị quản lý chiếm dụng, các chức sắc của đạo bị đưa đi trại tù “học tập cải tạo”. Nhiều người đã chết rũ trong lao lý, hay ra tù chỉ thời gian ngắn là chết, vì bị khảo hình hoặc bị đầu độc, do tính chất bạo lực bất khoan dung của chế độ CS.

 

Năm 1999, do sự đấu tranh đòi hỏi không ngừng từ trong nước, cùng cộng đồng người Việt hải ngoại và sức ép của cộng động quốc tế về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Nhà cầm quyền CS với ý đồ “dùng PGHH để diệt PGHH”. Ngày 26-05-1999, Họ đã dàn dựng tấm bình phong để dối lừa công luận gồm: Ban Đại DiệnPGHH quốc doanh, làm tay sai công cụ để hợp pháp hóa vai trò thủ tiêu mọi truyền thống, lịch sử, di tích quý báu của PGHH, nhất là ngày lễ thiêng liêng trọng đại 25 tháng 02 hằng năm, ngày mà VMCS đã ám hại ĐHGC, (cho đến nay vẫn bị cấm ngăn, khủng bố, triệt hạ tín đồ hành lễ).

 

Để đấu tranh bảo vệ Đạo Pháp, đòi quyền Tự Do Tôn Giáo cho các tôn giáo Việt Nam nói chung, PGHH nói riêng, bằng chủ trương “ôn hòa bất bạo động,” người tín đồ PGHH thuần túy, đã bị nhà cầm quyền CS đàn áp, khủng bố rất dã man, vì quyết bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ những truyền thống quý báu không bị triệt tiêu, nhiều người đã quyết hy sinh quyền lợi gia đình và thân mạng, bằng cách Tự Thiêu, hay phải vào tù để phản đối sự đàn áp, và đòi quyền TỰ DO TÔN GIÁO với nhà cầm quyền CSVN, cho đến nay vẫn tiếp diễn không ngừng.

 

2- Kể từ khi có ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh làm lãnh tụ. Suốt 69 năm cầm quyền miền bắc, 38 năm cầm quyền miền nam, ĐCS đã gây ra biết bao là tội ác với dân tộc Việt Nam. Khởi động chiến tranh đã làm tang tốc đau thương cho người dân hai miền Nam, Bắc phải nhà tan cửa nát, hàng ba triệu người đã tốn hao sinh mạng vì bị chết chóc, mang thương tật, do đạn bom để lại. Khi không có chiến tranh, ĐCS cầm quyền đã cướp đoạt tài sản đất đai nhà cửa nhân dân, và giết người bằng khẩu hiệu, chính sách bần cùng hóa nhân dân “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, tróc tận rể”, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, học tập cải tạo, đánh đổ tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đưa dân tập trung vùng kinh tế mới, làm kiệt quệ nguồn tài lực của quốc dân, trong thời kỳ gọi là “bao cấp”.

 

Bước sang thời kỳ “mở cửa”, đảng viên cộng sản có đầy đủ mọi quyền lực, dựa giẫm trên luật pháp, hưởng lợi ích nhóm với nhiều dịch vụ thương mại, nhận hối lộ bất chính, đồng lõa bao che, chia chác, tha hồ nhũng lạm bóc lột, đục khoét ngân sách quốc dân, gây nợ nần chồng chất lên đầu cổ người dân Việt Nam cần cù lao động. Tệ tham nhũng nầy, đến nay đã trở thành quốc nạn. Bị đối xử áp bức bất công, số Dân Oan bị cướp mất tài sản đất đai nhà cửa, đi khiếu kiện kêu oan nhiều năm, nhà cầm quyền vẫn không cứu xét, vô gia cư, cuộc sống đói nghèo lê la khắp nơi cầu thực.

 

Phụ nữ Việt Nam phải đi làm dâu hay làm nô lệ, bán dâm cho người ngoại quốc để kiếm tiền, mong “xóa đói giảm nghèo” cho gia đình người thân. Trẻ em nghèo đói thất học, lao động, bán vé số, ăn xin vất vưỡn đọa đày trong cuộc sống độ nhựt vv và vv.

 

Một thể chế độc đảng bất công, nên sanh nhiều tệ nạn hoành hành, đã đẩy người dân xuống tận cùng vực thẳm của sự khổ đau. Tự do Dân Chủ, tự do Tôn Giáo bị áp đặt cấm đoán khắc khe. Nhà tù CS đã cầm giam vô số những người bất đồng chính kiến, chỉ vì cất lên tiếng nói đòi quyền Tự do Tôn Giáo, đòi quyền tự do Dân Chủ.

 

Nói tóm lại từ khi ĐCS cầm quyền cho đến nay, với một chủ nghĩa ngoại lai vô thần, độc tài chuyên chế, triệt tiêu Tôn Giáo, xây dựng quyền lợi trên xương máu của nhân dân, đã tạo nên một xã hội Việt Nam đau thương, đầy máu và nước mắt, phẩm chất đạo đức suy đồi, tham quan đầy dẫy, bất công áp bức lộng hành, đói nghèo tuộc hậu. Tất cả đã hiện bày mà không một ai có lương tri mà không thấy biết. Và sự ám ảnh trước mắt: Là nguy cơ bị mất nước, dân tộc Việt Nam sắp làm nô lệ cho bọn bành trướng Tàu phù do ĐCSVN nhiều lần đã âm thầm ký kết thỏa hiệp hiến dâng Tổ Quốc. (Công hàm của Thủ Tướng Phạm văn Đồng đã chứng minh điều nầy).

 

Là người tín đồ PGHH phụng hành giáo pháp TỨ ÂN. Nhân mùa Quốc Nạn 30/04/1975, ngày CS miền Bắc cưỡng chiếm miền Nam, và lễ kỷ niệm 25/02 âl hàng năm ngày ĐHGC PGHH vắng mặt, do VMCS âm mưu hãm hại, suốt 37 năm qua ngày lễ kỷ niệm nầy luôn bị nhà cầm quyền cấm ngăn và khũng bố tín đồ PGHH không cho hành lễ. Nay trước thảm cảnh lầm than: Đạo Pháp ngữa nghiêng, Quốc phá Gia vong của đồng bào và tổ quốc Việt Nam. Lòng đầy bi xót, tôi xin kính gởi bức Bạch Thư Tuyệt Mệnh nầy đến với các tổ chức, cơ quan Nhân Quyền, dân chủ trên thế giới, mong  có biện pháp hữu hiệu cứu giúp. Bằng con tim khát vọng, muốn cho toàn thể đồng bào Việt Nam thân thương của tôi có một cuộc sống thật sự được: ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO HẠNH PHÚC, và CÔNG BẰNG XÃ HỘI, mà suốt 69 năm qua, dân tộc Việt Nam chúng tôi đã bị chế độ vô thần, độc tài CSVN cưỡng đoạt. Để biểu lộ thành ý trên, tôi nguyện đốt lên ngọn Đuốc thân, để phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo, và Dân chủ bị kềm kẹp, góp phần cùng toàn dân tháo toan ách nạn cộng sản, kiến tạo lại một xã hội văn minh Việt Nam Mới mà Nhân Quyền phải được thực thi một cách đầy đủ.

 

Và riêng các Đảng viên, ĐCS cầm quyền, những điều tôi nêu trên của chế độ cầm quyền cộng sản là hoàn toàn đúng sự thật. Và tôi dám chắc một điều, đảng các vị là tác nhân, nên các vị hiểu rõ hơn ai hết, nhưng không thể thừa nhận sự thật trên, cụ thể như chính Sử gia kiêm ĐBQH Dương Trung Quốc đã phát biểu “có những sự thật không thể nói ra”. Vì sự thật đó chính là sai trái là lỗi lầm, là tội đồ của Dân Tộc. Vì đã đặc quyền lợi đảng trên tổ quốc và đồng bào, quên cội nguồn dân tộc, tôn thờ một chủ nghĩa CSQT, cam tâm làm tay sai, hiến dâng tổ quốc cho bọn bành trướng giặc Tàu, đưa dân tộc đến chổ khốn khổ, đói nghèo, lạc hậu, và cùm gông trong nô lệ.

 

Tôi chân thành tha thiết cầu mong quý vị hãy nghĩ đến tình ruột thịt, nghĩa đồng bào, da vàng, “giọt máu cùng đỏ, giọt nước mắt cùng mặn”. Dân tộc ta đã chịu đựng quá nhiều điều lầm than cơ cực và mất mát do ĐCSVN gây ra. Xin hãy thức tỉnh, tìm về lịch sử. Đức Vua Hùng đã có công dựng nước, các bậc Tiền Nhân bao đời đã có công giữ nước đem máu đào tắm gội giang san “thà làm quỷ nước Nam, quyết không nô lệ làm vương hầu phương bắc”. Họ đã hy sinh viết nên những trang lịch sử, độc lập vẻ vang oanh liệt cho nòi giống. Ý chí quật cường bất khuất, niềm kiêu hãnh vốn có của Tổ Tiên Hồng Lạc với một nền Văn Hiến quý báu hơn bốn ngàn năm lịch sử, mang đậm đà bản sắc của dân tộc, đã bao lần đập tan mộng xâm lăng, tham tàn bành trướng trước một kẻ thù khổng lồ phương bắc.

 

– Hãy vì nền độc lập, chủ quyền của quốc gia dân tộc Việt Nam không bị Tàu hóa.

– Hãy vì tương lai phồn vinh, thịnh vượng của quê hương Việt Nam.

– Hãy vì sự tự do, ấm no hạnh phúc, công bằng xã hội cho đồng bào Việt Nam.

 

Nay con thuyền Tổ Quốc Việt Nam sắp bị diệt vong trước phong ba bão táp: áp bức, đói nghèo, nô lệ giặc xâm lăng. Các vị là người lèo lái vận mệnh, hãy chuyển đổi phương hướng, tránh cho đồng bào cuộc tương tàn tương sát đẫm máu, tiến tới  hòa hợp hòa giải dân tộc, y như Miến Điện đã thực hiện một cách tuyệt vời. Hãy cùng nhau tuyên bố:

 

1-      Giải thể đảng Cộng Sản, trả quyền làm chủ cho nhân dân.

2-      Trả tự do cho các tù nhân Tôn Giáo và Chính Trị.

3-      Trưng cầu dân ý, có tổ chức nhân quyền quốc tế giám sát.

4-      Tiến hành bầu cử quốc hội lập hiến, bao gồm cá nhân, các đảng phái tham gia.

5-      Xây dựng Hiến Pháp Việt Nam, nhân quyền, dân chủ theo đúng tinh thần HĐBA LHQ.

 

Có được như thế, Tổ Quốc và đồng  bào Việt Nam mới thoát khỏi thảm họa diệt vong trước kẻ thù phương bắc, cùng chung xây dựng xã hội Dân Giàu Nước Mạnh, và Quý vị sẽ trở thành ân nhân của đại gia đình Việt Nam. Trang lịch sử tên tuổi quý vị muôn thu mãi chói ngời. Bằng ngược lại, tốc độ vận hành bánh xe Nhân Quyền, dân chủ Việt Nam sẽ nghiền nát, mà không một quyền lực nào có thể kềm hãm được. Tất cả mọi thứ vật chất của việc làm phi nhân phi nghĩa lẫn danh dự, sẽ không còn và bị đào thải xuống vũng bùn nhơ bẩn nghìn thu./.

 

Phật Giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.

Tổ Quốc Việt Nam đời đời bền vững.

Nòi Giống Lạc Hồng tự do dân chủ, văn minh, ấm no hạnh phúc muôn năm.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Kim Sơn Phật.

 

Cần Thơ ngày   01  tháng 04 năm 2013.

Người viết Bạch Thư Tuyệt Mệnh.

 

 

Nguyễn Thị Ngọc Lan.

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

  BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP ————————–                           THÔNG BẠCH Kính gởi: Toàn thể tín hữu PGHH thân mến trong và ngoài nước, NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Thưa chư tín hữu, Nhân danh Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi có lời khen ngợi tòan thể Trị Sự Viên trong Giáo Hội và một số tín hữu đã phát huy mạnh mẽ ý chí kiên cường bất khuất trước sức đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản quyết tâm ngăn chận chúng ta tổ chức ngày Đại Lễ 25/2 âl , kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại. Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng ta đã biểu dương được tinh thần “TẬN TRUNG VỚI ĐẠO, TẬN HIẾU VỚI THẦY” một cách anh dũng bất chấp hiểm nguy sinh tử trước nhãn quan quốc nội và nhãn quan quốc tế rằng: PGHH không phải là con giun mà cộng sản muốn gày xéo thế nào cũng được. Thực ra, đứng trên phương diện thực tế khách quan, việc tổ chức lễ kỷ niệm là một phong tục thiêng liêng của nhân gian, bất luận giai cấp nào, tôn giáo nào, cả đình miểu am cốc đều có quyền tổ chức, không một quyền lực nào có quyền ngăn trở. Trên đất nước VN có bao nhiêu tôn giáo, có bao nhiêu đình miểu am cốc cũng đều được tự do tổ chức lễ kỷ niệm, chỉ duy nhất có PGHH là không được hưởng quyền này . Đó là chứng cứ hiển nhiên cho thấy rằng đảng csVN vẫn quyết tâm tiêu diệt PGHH, vì sao csVN muốn tiêu diệt PGHH? Vì PGHH tôn trọng Ân Tổ Tiên Cha Mẹ còn cs thì vô gia đình . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Đất Nước còn cs thì vô tổ quốc . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Tam Bảo (Phật,Pháp,Tăng) còn cs thì vô tôn giáo . . . Vì PGHH là một tôn giáo dân tộc, sinh ra từ lòng dân tộc, lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ Quốc nên phải sống cùng Tổ Quốc và Dân Tộc và cũng phải chết vì Dân Tộc và Tổ Quốc. Đó là một chướng ngại to lớn trên con đường “xích hóa” VN của đảng csVN nên csVN phải triệt tiêu PGHH cho bằng được. Lần này nhà cầm quyền cs đã sử dụng trên 1.000 công an, bộ đội cơ động, có cả xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để đàn áp PGHH. Cái cảnh cs đàn áp thê thảm xảy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh đã chứng tỏ rõ ràng những hành động đó vừa vô nhân đạo, vừa vô liêm sĩ, vừa thô bạo, vừa tàn ác không còn tình người và người. – Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) rồi lột quần áo bỏ nằm trần truồng lõa lồ dưới đất là một hành động rừng rú không thấy có trong lịch sử loài người. – Đánh bà Võ Thị Gấm (vợ cố Hà Hải, người bị chết vì cs ngược đãi trong tù) 82 tuổi, gãy tay phải nhập viện . – Đánh đập 20 tín đồ PGHH bất tỉnh rồi lục soát ai có cà rá thì lấy cà rá, ai có giây chuyền thí lấy dây chuyền, ai có vòng vàng thì lấy vòng vàng, ai có tiền thì lấy tiền. Lấy tiền tất cả hơn 100 triệu đồng là tiền của anh em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần tín đồ nghèo trong dịp lễ. Ôi! Quang vinh thay cho đảng csVN, đánh người bất tỉnh để cướp của như thế ấy là hành động còn rừng rú hơn những toán thổ phỉ ! ! ! – Đóng chốt trước nhà trên 50 gia đình Trị Sự Viên lãnh đạo Giáo Hội PGHH Thuần Túy, “nội bất xuất, ngoại bất nhập” trong nhà có ai bịnh hoạn bất thường cũng không được đi ra khỏi nhà để chữa trị, nằm chờ chết. Với tín đồ PGHH nông dân chất phác, tay lấm chân bùn, trong tay không một tất sắt mà nhà cầm quyền cs đã sử dụng hằng ngàn công an để đàn áp thật là oai hùng, trong lúc quỳ lạy cúi đầu dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển, dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên cho Tàu cộng . . . Các ông lãnh đạo đảng csVN ơi! Các ông có thấy hổ thẹn không? Thưa chư tín hửu PGHH thân mến, Cuộc đối đầu với cs , nhất là cuộc tuyệt thực tại gia của chúng ta lần này, người tín đồ PGHH đã biểu dương tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường để bảo vệ đạo pháp, để bảo vệ quyền làm người của con người . . . Cuộc tuyệt thực đã đi đến ngày thứ tư, tôi xét thấy cũng dã đủ rồi, chúng ta phải bảo tồn sức khỏe của chúng ta để tiếp tục tiến bước trên con đường đấu tranh giải thể đảng cộng sản VN, tay nắm tay, sức chung sức, lòng chung lòng với toàn dân đế xây dựng một nước VN: Tự Do, Dân Chủ, Hòa Bình và Thịnh Vượngthật sự xứng đáng là con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4.000 năm văn hiến. Tôi xin long trọng tuyên bố CHẤM DỨT CUỘC TUYỆT THỰC  kể từ hôm nay: ngày 27-3-2014. PHẬT đạo sáng ngời ánh bửu linh, GÍAO truyền chánh pháp tạo thanh bình. HÒA đồng nhơn loại an thiên hạ, HẢO hợp thời cơ độ chúng sanh. TRƯỜNG thuyết Tu Nhân đời thạnh trị, TỒN tâm Học Phật , đạo quang vinh. BẤT câu tăng tục chơn như pháp, DIỆT khổ qua bờ đến cõi thanh. – ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ. – PGHH TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT. Ngày 27 tháng 3 năm 2014. TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy. Hội Trưởng Trung Ương LÊ QUANG LIÊM———————————– PHẬT GIÁO HÒA HẢO  THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP                                         BẠCH THƯ SỐ 2 Kính gởi: – Ông Nguyễn Phú Trọng. – Ông Trương Tấn Sang. – Ông Nguyễn Sinh Hùng. – Ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế là cuộc điều động hằng ngàn công an, bộ đội cơ động, xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để chận đứng PGHH tổ chức ngày lễ kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại . . . các ông đã đạt một chiến thắng vô cùng vẽ vang, chiến thắng  một nhóm tín đồ PGHH vốn là nông dân chất phác, tay lấm chân bùn trong tay không một tất sắt. Thật quang vinh thay cho đảng csVN quang vinh? Lại càng quang vinh hơn với những hành động oai hùng mang tính rừng rú: a- Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) bị ngất xỉu rồi lột hết quần áo để bà nằm trần truồng lõa lồ đưới đất. Hành động oai hùng này có lẽ đệ tử các ông đã hành sử đúng theo đường lối của đảng csVN quang vinh! Và oai hùng này không thấy có trong lịch sử loài người. b- Đánh bà Võ Thị Gấm 82 tuổi bị gãy tay phải đi cấp cứu ở bịnh viện Châu Thành, An Giang. c- Đánh đập ngất xỉu 20 tín đồ PGHH đang chuẩn bị cuộc lễ rồi lục soát lấy hết nữ trang tiền bạc. Số tiền này lên đến trên 100 triệu là tiền của anh chị em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần cho tín đồ nghèo trong dịp lễ. Thật quang vinh thay hành động sở trường cố hữu của đảng csVN dù những toán thổ phỉ cũng phải cúi đầu thán phục ! d- Đóng chốt trước cửa nhà toàn bộ chức sắc lãnh đạo của Giáo Hội PGHH Thuần Túy và “nội bất xuất, ngoại bất nhập” dù trong nhà có ai bịnh hoạn cũng không được ra khỏi nhà để chữa bịnh, nằm chờ chết. Điển hình như trường hợp của ông Nguyễn Văn Thơ ở Xã Tân Hòa (Đồng Tháp) trong ngày 23-3-2014 . . . trường hợp của ông Nguyễn Văn Vinh ở Xã Long Giang (An Giang) trong những ngày từ 20 đến 25-3-2014 . . . Trường hợp của ông Nguyễn Văn Điền ở Xã Tân Phước (Đồng Tháp) trong ngày 22-3-2014 . . . Trường hợp của anh Nguyễn Ngọc Tân ở Bình Minh (Vĩnh Long) trong ngày 23-3-2014 . . . v.v. . . Đây là hảnh động nhân đạo mà Tần Thỉ Hoàng có sống lại cũng phải cúi đầu thán phục ! Và đây cũng là một chứng minh cụ thể chính sách nhất quán tôn trọng nhân quyền, tôn trọng Tự Do Tôn Giáo mà Thứ Trưởng Hà Kim Ngọc, trưởng đoàn VN đã báo cáo trong Đại Hội Nhân Quyền kiểm điểm định kỳ toàn cầu về Nhân Quyền tại Geneve (Thụy Sĩ) ngày 5-2-2014. Bức Bạch Thư này tôi chỉ điểm sơ lược lại một số hành động của đoàn đệ tử các ông để các ông tự chiêm nghiệm chính sách của các ông như vậy có quá đáng hay không? Có trắng trợn chà đạp Nhân Quyền, có trằng trợn chà đạp Tự Do Tôn Giáo hay không? Vì tôi tin rằng các ông, dù sao,  cũng còn chút ít lương tâm để cân nhắc ĐIỀU LÀNH, ĐIỀU ÁC. Rõ ràng với đồng bào nhân dân trong nước các ông đã hành sử một chính sách độc tài toàn trị, chà đạp nhân dân đến xương tàn cốt rụi, còn với ngoại bang thì các ông chuyên dối trá để cầu viện . . . nhất là với tàu cộng thì các ông quỳ mọp để dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên , v.v. . . và v.v. . . Tôi mong các ông hãy tự kiểm điểm sửa sai để cho toàn dân còn được hưởng vài hạt cơm rơi . . . một vài manh áo rách. QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ. Ngày 28 tháng 3 năm 2014 Cư Sĩ LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần

PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Lịch Sử PG Hòa Hảo

Lịch Sử PG Hòa Hảo

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời Ðại

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa so

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Lịch Sử PG Hòa Hảo

Lịch Sử PG Hòa Hảo

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời Ðại

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU

GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ

SÁNG

HLTL TRONG NƯỚCTÔN GIÁO5/14/2014

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO

THUẦN TÚY

HIỆU TRIỆU

Hỡi anh em trong nhà Nam Việt!

Nhớ nước ta hùng liệt thuở xưa.

Ngàn năm Bắc địch vày bừa,

Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

Tiếng roi lại bình Ngô sát Đát,

Sử xanh còn ngào ngạt hương thơm. . .

 

Là con Hồng cháu Lạc, chúng ta làm sao quên được những trang sử bi thảm ngàn năm Bắc thuộc Trung Quốc đã giày xéo quê hương yêu quí của chúng ta, chà đạp lên đời sống của Dân tộc ta.

 

Những tấm gương sáng rạng ngời của tiền nhân ta: Đinh, Lê, Lý, Trần, Lê là những trang sử oai hùng oanh liệt lưu lại cho chúng ta nhớ đến bổn phận thiêng liêng: BẢO VỆ TỔ QUỐC.

 

Nay, Tàu cộng lúc nào cũng nuôi tham vọng thôn tính nước ta, ngang ngược chiếm đảo, chiếm biển, chiếm đất, khai thác beauxit Tây Nguyên. . . rồi giờ đây lại đặt khoan dầu ở Biển Đông  một cách khiêu khích, coi 90 triệu đồng bào chúng ta như cỏ rác. . .

 

Vậy thì ta hãy hiệp bè,

Cùng nhau đoàn kết đặng khoe sức hùng.

Khắp Bắc Nam đùng đùng một trận,

Ấy mới mong quốc vận phục hồi.

Trước là dẹp lũ cộng bồi,

Sau đưa quốc tặc qui hồi Diêm cung.

Nếu nay chẳng vẫy vùng cương quyết,

Thì ắt là tiêu diệt giống nòi. . .

 

Đồng bào ơi!

Chúng ta hãy mạnh mẽ xuống đường để đả đảo Tàu cộng, đả đảo những kẻ mãi quốc cầu vinh, biểu dương tinh thần kiên cường yêu nước. 

 

ĐEM MÁU XƯƠNG ĐỔI LẤY TỰ DO.

 

Ngày xuống đường là ngày Chủ nhật 18-5-2014 vào lúc 8 giờ sáng. Địa điểm tập trung: Công viên 30-4 cạnh nhà thờ Đức Bà.

 

Với tư cách Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi tha thiết kêu gọi 7 triệu tín hữu PGHH toàn quốc, nhất là ở Miền Tây HÃY MẠNH MẼ TÍCH CỰC THAM GIA CÁC CUỘC BIỂU TÌNH CỦA ĐỒNG BÀO CHỐNG Tàu cộng. 

 

VIỆT NAM ĐỘC LẬP MUÔN NĂM.

Ngày 14 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy.

Hội Trưởng Trung Ương

 

 

LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

PGHH – CẢNH BÁO KHẨN CẤP

 

PHẬT GIÁO HÒA HẢO
THUẦN TÚY
————————-
CẢNH BÁO KHẨN CẤP

Theo một nguồn tin đáng tin cậy cho biết là trong cuộc biểu tình sáng chủ nhật 18-5-2014, đám tay sai của Tàu cộng ở VN sẽ tổ chức nhiều toán xã hội đen trà trộn vào những người biểu tình rồi gây những việc náo loạn bất hợp pháp như vừa xảy ra ở Bình Dương và một vài nơi khác.

Âm mưu này biến những cuộc biểu tình chính nghĩa biến thành những hành động ô tạp bất hợp pháp nhằm mục đích:

a- Làm giảm uy tín phong trào chống Tàu cộng đang biểu dương và phát triển mạnh mẽ.

b- Tạo cho nhà cầm quyền cộng sản có cơ hội muốn bắt ai thì bắt, vàng thau lẫn lộn, dựa vào lý do an ninh trấn áp thành phần lãnh đạo phong trào chống Tàu cộng, dập tắt phong trào càng sớm càng tốt.

Trong tinh thần kiên cường bảo vệ đất nước, chúng ta vẫn tiến hành cuộc biểu tình nhưng phải hết sức dè dặt và thận trọng đối với những phần tử bất chính cùng đứng trong hàng ngũ biểu tình với chúng ta. Nếu có dấu hiệu sẽ xảy ra cuộc hỗn loạn thì ta phải tự giải tán đừng để bọn tay sai của Tàu cộng thừa cơ lợi dụng.

Ngày 16 tháng 5 năm 2014.

TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy

Hội Trưởng Trung Ương

LÊ QUANG LIÊM

Tin liên quan 
SÀI GÒN: PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY KÊU GỌI BIỂU TÌNH CHỦ NHẬT 18-5-2014 LÚC 8 GIỜ SÁNG

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị Ngọc Lan

PGHH: Bạch Thư Tuyệt Mệnh của Tín đồ Nguyễn thị

Ngọc Lan

HLTL TRONG NƯỚC4/01/2013

PHẬT GIÁO HÒA HẢO (năm đạo thứ 74)

 

BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH

 

Kính gởi:

– Ủy Hội Nhân Quyền Quốc Tế HĐBA LHQ.

– Cộng  Đồng Nhân Loại yêu chuộng: Hòa bình, Công Lý, Nhân quyền: tự do Tôn Giáo, tự do Dân Chủ trên thế giới.

– Các cơ quan truyền thông quốc tế.

– Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

– Đảng cầm quyền CS Việt Nam.

 

Tôi tên là: Nguyễn thị Ngọc Lan sinh năm 1956 thường trú số nhà 128/2 khu vực Thới Trinh A, phường Thới An quận Ô Môn TP CT. Nhân vào mùa xuân ĐẠO NẠN: 25/ tháng 02 và QUỐC NẠN: 30/ 04, kỷ niệm hằng năm trên đất nước Việt Nam. Tôi một tín đồ PGHH xin kính gởi bức: BẠCH THƯ TUYỆT MỆNH nầy đến với mọi người để chia sẻ lý tưởng và tâm tư nguyện vọng tha thiết của tôi, có nội dung như sau:

 

1- Phật Giáo Hòa Hảo là một tôn giáo Việt Nam, sinh ra và phát triển từ lòng dân tộc, Đức Giáo Chủ: Huỳnh Phú Sổ là người Việt Nam, khai sinh năm 1919 và lớn lên đến năm 1939, Ngài được 19 tuổi đã mở đạo tại làng Hòa Hảo và cho đến  ngày 25 tháng hai nhuần năm đinh hợi, thì Thọ Nạn tại rạch Đốc Vàng, cũng chính trên dãi đất Việt Nam nầy, lúc ấy Ngài được 27 tuổi. Có thể khẳng định cuộc đời và sự nghiệp Đức Huỳnh Giáo Chủ và tôn giáo PGHH đã gắn liền dòng sinh mệnh của dân tộc và tổ quốc Việt Nam.Với một nền giáo lý căn bản là: Học Phật Tu Nhân. Học Phật là học theo công hạnh của Phật. “Phật tu cách nào đắc đạo rồi dạy ta, ta phải làm theo cách nấy”. Còn Tu Nhân là đền đáp bốn trọng ân,1- Ân Tổ Tiên Cha Mẹ, 2- Ân Đất Nước, 3- Ân Tam Bảo, 4- Ân Đồng Bào và Nhân Loại, trong đó Ân Đất Nước, được đặt trước Ân Tam Bảo.

 

Để thực thi nghĩa vụ công dân lúc nước nhà bị họa xăm lăng đô hộ “nước mất đâu dễ ngồi an”. Với một ý chí ưu việt kế thừa truyền thống Đức Trần Nhân Tông, “Tăng sĩ quyết chùa am bế cửa, Tuốt gươm vàng lên ngựa xông pha. Đền xong nợ nước thù nhà, Thiền môn trở gót Phật Đà nam mô”, Đức Huỳnh Giáo Chủ với 02 triệu tín đồ, năm 1945 Ngài đã cổ súy khối tín đồ cùng toàn dân đứng lên đánh đuổi xăm lăng, giành lại độc lập cho đất nước… Là Đấng Giáo Chủ một Tôn Giáo phát xuất tại Việt Nam, và là thủ lãnh Đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội: Đã chủ trương “toàn dân chính trị” thế tất Đảng chống độc tài bất cứ hình thức nào”, đã đối lập lại chủ nghĩa ngoại lai vô thần độc tài của lãnh tụ vong bản Hồ Chí Minh, một đệ tử của CNCSQT, núp với chiêu bài:Việt Minh. Cướp được chính quyền từ đức vua Bảo Đại, Việt Minh CS đã thủ tiêu những người thuộc các Đảng phái quốc gia chân chính, cụ thể chính là Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH đã bị ám hại trong một cuộc họp hòa giải do Việt Minh tổ chức vào ngày 25 tháng Hai nhuần năm Đinh Hợi, nhằm ngày 16-04-1947, và đoàn thể PGHH đã trở thành nạn nhân của VMCS. Với vô số những nấm mồ chôn tập thể, khắp nơi thuộc vùng ĐBSCL, đến nay vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt. Việt Minh CS đã khiến cho tinh thần đoàn kết dân tộc lúc bấy giờ bị tan rã, tạo cơ hội cho Pháp tái chiếm Việt Nam lần thứ hai.

 

Sau biến cố ngày 30-04-1975, miền nam Việt Nam bị CSBV cưỡng chiếm, các tôn giáo bị giải thể, nhất là tôn giáo PGHH. Bởi ý thức hệ của chủ nghĩa CS và trong quá khứ có những cuộc tàn sát đẫm máu đối với PGHH, ĐCSVN cầm quyền đã tìm mọi cách để triệt tiêu PGHH. Giáo Lý bị tịch thu hũy bỏ, các cơ sở thờ tự của đạo bị quản lý chiếm dụng, các chức sắc của đạo bị đưa đi trại tù “học tập cải tạo”. Nhiều người đã chết rũ trong lao lý, hay ra tù chỉ thời gian ngắn là chết, vì bị khảo hình hoặc bị đầu độc, do tính chất bạo lực bất khoan dung của chế độ CS.

 

Năm 1999, do sự đấu tranh đòi hỏi không ngừng từ trong nước, cùng cộng đồng người Việt hải ngoại và sức ép của cộng động quốc tế về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Nhà cầm quyền CS với ý đồ “dùng PGHH để diệt PGHH”. Ngày 26-05-1999, Họ đã dàn dựng tấm bình phong để dối lừa công luận gồm: Ban Đại DiệnPGHH quốc doanh, làm tay sai công cụ để hợp pháp hóa vai trò thủ tiêu mọi truyền thống, lịch sử, di tích quý báu của PGHH, nhất là ngày lễ thiêng liêng trọng đại 25 tháng 02 hằng năm, ngày mà VMCS đã ám hại ĐHGC, (cho đến nay vẫn bị cấm ngăn, khủng bố, triệt hạ tín đồ hành lễ).

 

Để đấu tranh bảo vệ Đạo Pháp, đòi quyền Tự Do Tôn Giáo cho các tôn giáo Việt Nam nói chung, PGHH nói riêng, bằng chủ trương “ôn hòa bất bạo động,” người tín đồ PGHH thuần túy, đã bị nhà cầm quyền CS đàn áp, khủng bố rất dã man, vì quyết bảo vệ Đạo Pháp, bảo vệ những truyền thống quý báu không bị triệt tiêu, nhiều người đã quyết hy sinh quyền lợi gia đình và thân mạng, bằng cách Tự Thiêu, hay phải vào tù để phản đối sự đàn áp, và đòi quyền TỰ DO TÔN GIÁO với nhà cầm quyền CSVN, cho đến nay vẫn tiếp diễn không ngừng.

 

2- Kể từ khi có ĐCSVN do ông Hồ Chí Minh làm lãnh tụ. Suốt 69 năm cầm quyền miền bắc, 38 năm cầm quyền miền nam, ĐCS đã gây ra biết bao là tội ác với dân tộc Việt Nam. Khởi động chiến tranh đã làm tang tốc đau thương cho người dân hai miền Nam, Bắc phải nhà tan cửa nát, hàng ba triệu người đã tốn hao sinh mạng vì bị chết chóc, mang thương tật, do đạn bom để lại. Khi không có chiến tranh, ĐCS cầm quyền đã cướp đoạt tài sản đất đai nhà cửa nhân dân, và giết người bằng khẩu hiệu, chính sách bần cùng hóa nhân dân “trí, phú, địa, hào, đào tận gốc, tróc tận rể”, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, học tập cải tạo, đánh đổ tư bản, cải tạo công thương nghiệp, đưa dân tập trung vùng kinh tế mới, làm kiệt quệ nguồn tài lực của quốc dân, trong thời kỳ gọi là “bao cấp”.

 

Bước sang thời kỳ “mở cửa”, đảng viên cộng sản có đầy đủ mọi quyền lực, dựa giẫm trên luật pháp, hưởng lợi ích nhóm với nhiều dịch vụ thương mại, nhận hối lộ bất chính, đồng lõa bao che, chia chác, tha hồ nhũng lạm bóc lột, đục khoét ngân sách quốc dân, gây nợ nần chồng chất lên đầu cổ người dân Việt Nam cần cù lao động. Tệ tham nhũng nầy, đến nay đã trở thành quốc nạn. Bị đối xử áp bức bất công, số Dân Oan bị cướp mất tài sản đất đai nhà cửa, đi khiếu kiện kêu oan nhiều năm, nhà cầm quyền vẫn không cứu xét, vô gia cư, cuộc sống đói nghèo lê la khắp nơi cầu thực.

 

Phụ nữ Việt Nam phải đi làm dâu hay làm nô lệ, bán dâm cho người ngoại quốc để kiếm tiền, mong “xóa đói giảm nghèo” cho gia đình người thân. Trẻ em nghèo đói thất học, lao động, bán vé số, ăn xin vất vưỡn đọa đày trong cuộc sống độ nhựt vv và vv.

 

Một thể chế độc đảng bất công, nên sanh nhiều tệ nạn hoành hành, đã đẩy người dân xuống tận cùng vực thẳm của sự khổ đau. Tự do Dân Chủ, tự do Tôn Giáo bị áp đặt cấm đoán khắc khe. Nhà tù CS đã cầm giam vô số những người bất đồng chính kiến, chỉ vì cất lên tiếng nói đòi quyền Tự do Tôn Giáo, đòi quyền tự do Dân Chủ.

 

Nói tóm lại từ khi ĐCS cầm quyền cho đến nay, với một chủ nghĩa ngoại lai vô thần, độc tài chuyên chế, triệt tiêu Tôn Giáo, xây dựng quyền lợi trên xương máu của nhân dân, đã tạo nên một xã hội Việt Nam đau thương, đầy máu và nước mắt, phẩm chất đạo đức suy đồi, tham quan đầy dẫy, bất công áp bức lộng hành, đói nghèo tuộc hậu. Tất cả đã hiện bày mà không một ai có lương tri mà không thấy biết. Và sự ám ảnh trước mắt: Là nguy cơ bị mất nước, dân tộc Việt Nam sắp làm nô lệ cho bọn bành trướng Tàu phù do ĐCSVN nhiều lần đã âm thầm ký kết thỏa hiệp hiến dâng Tổ Quốc. (Công hàm của Thủ Tướng Phạm văn Đồng đã chứng minh điều nầy).

 

Là người tín đồ PGHH phụng hành giáo pháp TỨ ÂN. Nhân mùa Quốc Nạn 30/04/1975, ngày CS miền Bắc cưỡng chiếm miền Nam, và lễ kỷ niệm 25/02 âl hàng năm ngày ĐHGC PGHH vắng mặt, do VMCS âm mưu hãm hại, suốt 37 năm qua ngày lễ kỷ niệm nầy luôn bị nhà cầm quyền cấm ngăn và khũng bố tín đồ PGHH không cho hành lễ. Nay trước thảm cảnh lầm than: Đạo Pháp ngữa nghiêng, Quốc phá Gia vong của đồng bào và tổ quốc Việt Nam. Lòng đầy bi xót, tôi xin kính gởi bức Bạch Thư Tuyệt Mệnh nầy đến với các tổ chức, cơ quan Nhân Quyền, dân chủ trên thế giới, mong  có biện pháp hữu hiệu cứu giúp. Bằng con tim khát vọng, muốn cho toàn thể đồng bào Việt Nam thân thương của tôi có một cuộc sống thật sự được: ĐỘC LẬP, TỰ DO, ẤM NO HẠNH PHÚC, và CÔNG BẰNG XÃ HỘI, mà suốt 69 năm qua, dân tộc Việt Nam chúng tôi đã bị chế độ vô thần, độc tài CSVN cưỡng đoạt. Để biểu lộ thành ý trên, tôi nguyện đốt lên ngọn Đuốc thân, để phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo, và Dân chủ bị kềm kẹp, góp phần cùng toàn dân tháo toan ách nạn cộng sản, kiến tạo lại một xã hội văn minh Việt Nam Mới mà Nhân Quyền phải được thực thi một cách đầy đủ.

 

Và riêng các Đảng viên, ĐCS cầm quyền, những điều tôi nêu trên của chế độ cầm quyền cộng sản là hoàn toàn đúng sự thật. Và tôi dám chắc một điều, đảng các vị là tác nhân, nên các vị hiểu rõ hơn ai hết, nhưng không thể thừa nhận sự thật trên, cụ thể như chính Sử gia kiêm ĐBQH Dương Trung Quốc đã phát biểu “có những sự thật không thể nói ra”. Vì sự thật đó chính là sai trái là lỗi lầm, là tội đồ của Dân Tộc. Vì đã đặc quyền lợi đảng trên tổ quốc và đồng bào, quên cội nguồn dân tộc, tôn thờ một chủ nghĩa CSQT, cam tâm làm tay sai, hiến dâng tổ quốc cho bọn bành trướng giặc Tàu, đưa dân tộc đến chổ khốn khổ, đói nghèo, lạc hậu, và cùm gông trong nô lệ.

 

Tôi chân thành tha thiết cầu mong quý vị hãy nghĩ đến tình ruột thịt, nghĩa đồng bào, da vàng, “giọt máu cùng đỏ, giọt nước mắt cùng mặn”. Dân tộc ta đã chịu đựng quá nhiều điều lầm than cơ cực và mất mát do ĐCSVN gây ra. Xin hãy thức tỉnh, tìm về lịch sử. Đức Vua Hùng đã có công dựng nước, các bậc Tiền Nhân bao đời đã có công giữ nước đem máu đào tắm gội giang san “thà làm quỷ nước Nam, quyết không nô lệ làm vương hầu phương bắc”. Họ đã hy sinh viết nên những trang lịch sử, độc lập vẻ vang oanh liệt cho nòi giống. Ý chí quật cường bất khuất, niềm kiêu hãnh vốn có của Tổ Tiên Hồng Lạc với một nền Văn Hiến quý báu hơn bốn ngàn năm lịch sử, mang đậm đà bản sắc của dân tộc, đã bao lần đập tan mộng xâm lăng, tham tàn bành trướng trước một kẻ thù khổng lồ phương bắc.

 

– Hãy vì nền độc lập, chủ quyền của quốc gia dân tộc Việt Nam không bị Tàu hóa.

– Hãy vì tương lai phồn vinh, thịnh vượng của quê hương Việt Nam.

– Hãy vì sự tự do, ấm no hạnh phúc, công bằng xã hội cho đồng bào Việt Nam.

 

Nay con thuyền Tổ Quốc Việt Nam sắp bị diệt vong trước phong ba bão táp: áp bức, đói nghèo, nô lệ giặc xâm lăng. Các vị là người lèo lái vận mệnh, hãy chuyển đổi phương hướng, tránh cho đồng bào cuộc tương tàn tương sát đẫm máu, tiến tới  hòa hợp hòa giải dân tộc, y như Miến Điện đã thực hiện một cách tuyệt vời. Hãy cùng nhau tuyên bố:

 

1-      Giải thể đảng Cộng Sản, trả quyền làm chủ cho nhân dân.

2-      Trả tự do cho các tù nhân Tôn Giáo và Chính Trị.

3-      Trưng cầu dân ý, có tổ chức nhân quyền quốc tế giám sát.

4-      Tiến hành bầu cử quốc hội lập hiến, bao gồm cá nhân, các đảng phái tham gia.

5-      Xây dựng Hiến Pháp Việt Nam, nhân quyền, dân chủ theo đúng tinh thần HĐBA LHQ.

 

Có được như thế, Tổ Quốc và đồng  bào Việt Nam mới thoát khỏi thảm họa diệt vong trước kẻ thù phương bắc, cùng chung xây dựng xã hội Dân Giàu Nước Mạnh, và Quý vị sẽ trở thành ân nhân của đại gia đình Việt Nam. Trang lịch sử tên tuổi quý vị muôn thu mãi chói ngời. Bằng ngược lại, tốc độ vận hành bánh xe Nhân Quyền, dân chủ Việt Nam sẽ nghiền nát, mà không một quyền lực nào có thể kềm hãm được. Tất cả mọi thứ vật chất của việc làm phi nhân phi nghĩa lẫn danh dự, sẽ không còn và bị đào thải xuống vũng bùn nhơ bẩn nghìn thu./.

 

Phật Giáo Hòa Hảo trường tồn bất diệt.

Tổ Quốc Việt Nam đời đời bền vững.

Nòi Giống Lạc Hồng tự do dân chủ, văn minh, ấm no hạnh phúc muôn năm.

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô A Di Đà Phật.

Nam Mô Đại Từ Đại Bi Kim Sơn Phật.

 

Cần Thơ ngày   01  tháng 04 năm 2013.

Người viết Bạch Thư Tuyệt Mệnh.

 

 

Nguyễn Thị Ngọc Lan.

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY

  BẠCH THƯ SỐ 1 Và Số 2 PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY PHẬT GIÁO HÒA HẢO THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP ————————–                           THÔNG BẠCH Kính gởi: Toàn thể tín hữu PGHH thân mến trong và ngoài nước, NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. Thưa chư tín hữu, Nhân danh Hội Trưởng Trung Ương PGHH Thuần Túy, tôi có lời khen ngợi tòan thể Trị Sự Viên trong Giáo Hội và một số tín hữu đã phát huy mạnh mẽ ý chí kiên cường bất khuất trước sức đàn áp thô bạo của nhà cầm quyền cộng sản quyết tâm ngăn chận chúng ta tổ chức ngày Đại Lễ 25/2 âl , kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại. Giáo Hội PGHH Thuần Túy chúng ta đã biểu dương được tinh thần “TẬN TRUNG VỚI ĐẠO, TẬN HIẾU VỚI THẦY” một cách anh dũng bất chấp hiểm nguy sinh tử trước nhãn quan quốc nội và nhãn quan quốc tế rằng: PGHH không phải là con giun mà cộng sản muốn gày xéo thế nào cũng được. Thực ra, đứng trên phương diện thực tế khách quan, việc tổ chức lễ kỷ niệm là một phong tục thiêng liêng của nhân gian, bất luận giai cấp nào, tôn giáo nào, cả đình miểu am cốc đều có quyền tổ chức, không một quyền lực nào có quyền ngăn trở. Trên đất nước VN có bao nhiêu tôn giáo, có bao nhiêu đình miểu am cốc cũng đều được tự do tổ chức lễ kỷ niệm, chỉ duy nhất có PGHH là không được hưởng quyền này . Đó là chứng cứ hiển nhiên cho thấy rằng đảng csVN vẫn quyết tâm tiêu diệt PGHH, vì sao csVN muốn tiêu diệt PGHH? Vì PGHH tôn trọng Ân Tổ Tiên Cha Mẹ còn cs thì vô gia đình . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Đất Nước còn cs thì vô tổ quốc . . . Vì PGHH tôn trọng Ân Tam Bảo (Phật,Pháp,Tăng) còn cs thì vô tôn giáo . . . Vì PGHH là một tôn giáo dân tộc, sinh ra từ lòng dân tộc, lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ Quốc nên phải sống cùng Tổ Quốc và Dân Tộc và cũng phải chết vì Dân Tộc và Tổ Quốc. Đó là một chướng ngại to lớn trên con đường “xích hóa” VN của đảng csVN nên csVN phải triệt tiêu PGHH cho bằng được. Lần này nhà cầm quyền cs đã sử dụng trên 1.000 công an, bộ đội cơ động, có cả xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để đàn áp PGHH. Cái cảnh cs đàn áp thê thảm xảy ra tại nhà ông Nguyễn Văn Vinh đã chứng tỏ rõ ràng những hành động đó vừa vô nhân đạo, vừa vô liêm sĩ, vừa thô bạo, vừa tàn ác không còn tình người và người. – Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) rồi lột quần áo bỏ nằm trần truồng lõa lồ dưới đất là một hành động rừng rú không thấy có trong lịch sử loài người. – Đánh bà Võ Thị Gấm (vợ cố Hà Hải, người bị chết vì cs ngược đãi trong tù) 82 tuổi, gãy tay phải nhập viện . – Đánh đập 20 tín đồ PGHH bất tỉnh rồi lục soát ai có cà rá thì lấy cà rá, ai có giây chuyền thí lấy dây chuyền, ai có vòng vàng thì lấy vòng vàng, ai có tiền thì lấy tiền. Lấy tiền tất cả hơn 100 triệu đồng là tiền của anh em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần tín đồ nghèo trong dịp lễ. Ôi! Quang vinh thay cho đảng csVN, đánh người bất tỉnh để cướp của như thế ấy là hành động còn rừng rú hơn những toán thổ phỉ ! ! ! – Đóng chốt trước nhà trên 50 gia đình Trị Sự Viên lãnh đạo Giáo Hội PGHH Thuần Túy, “nội bất xuất, ngoại bất nhập” trong nhà có ai bịnh hoạn bất thường cũng không được đi ra khỏi nhà để chữa trị, nằm chờ chết. Với tín đồ PGHH nông dân chất phác, tay lấm chân bùn, trong tay không một tất sắt mà nhà cầm quyền cs đã sử dụng hằng ngàn công an để đàn áp thật là oai hùng, trong lúc quỳ lạy cúi đầu dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển, dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên cho Tàu cộng . . . Các ông lãnh đạo đảng csVN ơi! Các ông có thấy hổ thẹn không? Thưa chư tín hửu PGHH thân mến, Cuộc đối đầu với cs , nhất là cuộc tuyệt thực tại gia của chúng ta lần này, người tín đồ PGHH đã biểu dương tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường để bảo vệ đạo pháp, để bảo vệ quyền làm người của con người . . . Cuộc tuyệt thực đã đi đến ngày thứ tư, tôi xét thấy cũng dã đủ rồi, chúng ta phải bảo tồn sức khỏe của chúng ta để tiếp tục tiến bước trên con đường đấu tranh giải thể đảng cộng sản VN, tay nắm tay, sức chung sức, lòng chung lòng với toàn dân đế xây dựng một nước VN: Tự Do, Dân Chủ, Hòa Bình và Thịnh Vượngthật sự xứng đáng là con Hồng cháu Lạc với truyền thống 4.000 năm văn hiến. Tôi xin long trọng tuyên bố CHẤM DỨT CUỘC TUYỆT THỰC  kể từ hôm nay: ngày 27-3-2014. PHẬT đạo sáng ngời ánh bửu linh, GÍAO truyền chánh pháp tạo thanh bình. HÒA đồng nhơn loại an thiên hạ, HẢO hợp thời cơ độ chúng sanh. TRƯỜNG thuyết Tu Nhân đời thạnh trị, TỒN tâm Học Phật , đạo quang vinh. BẤT câu tăng tục chơn như pháp, DIỆT khổ qua bờ đến cõi thanh. – ĐỨC HUỲNH GIÁO CHỦ VẠN TUẾ. – PGHH TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT. Ngày 27 tháng 3 năm 2014. TM Giáo Hội PGHH Thuần Túy. Hội Trưởng Trung Ương LÊ QUANG LIÊM———————————– PHẬT GIÁO HÒA HẢO  THUẦN TÚY CỦNG CỐ GIÁO QUYỀN-THỐNG NHẤT GIÁO HỘI-XIỂN DƯƠNG GIÁO PHÁP                                         BẠCH THƯ SỐ 2 Kính gởi: – Ông Nguyễn Phú Trọng. – Ông Trương Tấn Sang. – Ông Nguyễn Sinh Hùng. – Ông Nguyễn Tấn Dũng. Thế là cuộc điều động hằng ngàn công an, bộ đội cơ động, xã hội đen, xe vòi rồng, xe bít bùng, v.v. . . để chận đứng PGHH tổ chức ngày lễ kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị việt minh cộng sản ám hại . . . các ông đã đạt một chiến thắng vô cùng vẽ vang, chiến thắng  một nhóm tín đồ PGHH vốn là nông dân chất phác, tay lấm chân bùn trong tay không một tất sắt. Thật quang vinh thay cho đảng csVN quang vinh? Lại càng quang vinh hơn với những hành động oai hùng mang tính rừng rú: a- Đánh một bà già 82 tuổi (bà Trần Thị Xinh) bị ngất xỉu rồi lột hết quần áo để bà nằm trần truồng lõa lồ đưới đất. Hành động oai hùng này có lẽ đệ tử các ông đã hành sử đúng theo đường lối của đảng csVN quang vinh! Và oai hùng này không thấy có trong lịch sử loài người. b- Đánh bà Võ Thị Gấm 82 tuổi bị gãy tay phải đi cấp cứu ở bịnh viện Châu Thành, An Giang. c- Đánh đập ngất xỉu 20 tín đồ PGHH đang chuẩn bị cuộc lễ rồi lục soát lấy hết nữ trang tiền bạc. Số tiền này lên đến trên 100 triệu là tiền của anh chị em tín đồ PGHH dành dụm đóng góp để chẩn bần cho tín đồ nghèo trong dịp lễ. Thật quang vinh thay hành động sở trường cố hữu của đảng csVN dù những toán thổ phỉ cũng phải cúi đầu thán phục ! d- Đóng chốt trước cửa nhà toàn bộ chức sắc lãnh đạo của Giáo Hội PGHH Thuần Túy và “nội bất xuất, ngoại bất nhập” dù trong nhà có ai bịnh hoạn cũng không được ra khỏi nhà để chữa bịnh, nằm chờ chết. Điển hình như trường hợp của ông Nguyễn Văn Thơ ở Xã Tân Hòa (Đồng Tháp) trong ngày 23-3-2014 . . . trường hợp của ông Nguyễn Văn Vinh ở Xã Long Giang (An Giang) trong những ngày từ 20 đến 25-3-2014 . . . Trường hợp của ông Nguyễn Văn Điền ở Xã Tân Phước (Đồng Tháp) trong ngày 22-3-2014 . . . Trường hợp của anh Nguyễn Ngọc Tân ở Bình Minh (Vĩnh Long) trong ngày 23-3-2014 . . . v.v. . . Đây là hảnh động nhân đạo mà Tần Thỉ Hoàng có sống lại cũng phải cúi đầu thán phục ! Và đây cũng là một chứng minh cụ thể chính sách nhất quán tôn trọng nhân quyền, tôn trọng Tự Do Tôn Giáo mà Thứ Trưởng Hà Kim Ngọc, trưởng đoàn VN đã báo cáo trong Đại Hội Nhân Quyền kiểm điểm định kỳ toàn cầu về Nhân Quyền tại Geneve (Thụy Sĩ) ngày 5-2-2014. Bức Bạch Thư này tôi chỉ điểm sơ lược lại một số hành động của đoàn đệ tử các ông để các ông tự chiêm nghiệm chính sách của các ông như vậy có quá đáng hay không? Có trắng trợn chà đạp Nhân Quyền, có trằng trợn chà đạp Tự Do Tôn Giáo hay không? Vì tôi tin rằng các ông, dù sao,  cũng còn chút ít lương tâm để cân nhắc ĐIỀU LÀNH, ĐIỀU ÁC. Rõ ràng với đồng bào nhân dân trong nước các ông đã hành sử một chính sách độc tài toàn trị, chà đạp nhân dân đến xương tàn cốt rụi, còn với ngoại bang thì các ông chuyên dối trá để cầu viện . . . nhất là với tàu cộng thì các ông quỳ mọp để dâng đất (6 tỉnh phía Bắc) dâng biển dâng đảo, dâng khai thác bauxit Tây Nguyên , v.v. . . và v.v. . . Tôi mong các ông hãy tự kiểm điểm sửa sai để cho toàn dân còn được hưởng vài hạt cơm rơi . . . một vài manh áo rách. QUAY LẠI ẮT THẤY BỜ. Ngày 28 tháng 3 năm 2014 Cư Sĩ LÊ QUANG LIÊM

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

 

Kính thưa quý đồng đạo và quý đồng bào,

 

Năm nay, Hội Đồng Trị Sự Trung Ương xin kính mời quý vị tham dự Đại Lễ Kỷ Niệm 75 Năm Đức Huỳnh Giáo Chủ Khai Sáng Phật Giáo Hòa Hảo, được tổ chức tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, bên cạnh ngã tư đường Lampson, thành phố Garden Grove.

 

Nhân dịp thiêng liêng trọng đại này, chúng tôi muốn cùng quý vị ôn nhuần lời dạy của Đức Thầy và ưu tư của chúng ta.

 

                    Trả nợ thế nghĩa ân trọn vẹn

                    Cảnh non bồng kỳ hẹn ngày kia

 

Đây là lời của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

 

Nợ thế tức là nợ đời, nợ Tứ Ân mà ta đã thọ trong kiếp sống. Vì vậy, ta có bổn phận phải đền trả, bởi vì ta đã thọ nhận vay mượn nó từ thuở bé thơ cho đến lúc thành nhân.

 

Cái công ơn cha mẹ nuôi nấng đẻ đau, 9 tháng cưu mang, 3 năm bú mớm. Rồi ân tấc đất ngọn rau tạo nên kiếp sống này. Ân được dìu dắt về tâm linh đạo đức, còn ân về Đồng Bào và Nhân Loại nữa. Cho nên ta có trách nhiệm phải cố gắng đền đáp một cách tận tình. Ta sẽ tu không thành nếu nợ đời chúng ta không trả, dù có muốn hay không thì cũng phải:

 

                    Tu đền nợ thế cho rồi

                    Thì sau mới được đứng ngồi tòa sen

 

*

 

                    Thấy dân thấy nước nghĩ mà đau

                    Quyết rứt cà sa khoát chiến bào

                    Đuổi bọn xâm lăng gìn đất nước

                    Ngọn cờ Độc Lập phất phơ cao.

 

Con đường cứu nước với chương trình Dân Chủ Xã Hội tiên tiến được Đức Huỳnh Giáo Chủ mở ra là một sinh lộ thực tiễn cho dân tộc Việt. Trước hiểm họa xâm lấn của Trung Cộng, một quốc nạn có thể đưa đến diệt vong, mộtBiển Đông sôi sục như chảo dầu, một biển lửa sắp bùng cháy, kể cả trên đất liền, hiệu ứng với lời tiên tri của Tứ Thánh Tam Hoàng Thơ, đặc biệt là của Đức Huỳnh Giáo Chủ:

 

                    Đất Bắc Kỳ sao quá ruộng sâu

                    Tàu Man đến đó giăng câu đặt lờ

 

Hay là:

 

                    Mặt nước biển lô nhô lặn hụp

                    Chim đua bay cá lại tranh mồi

                    Ngọn thủy triều nô nức sục sôi

                    Bầu trái đất một phen luân chuyển.

 

Để cảnh tỉnh cho những đầu óc nô lệ Tàu cộng, ngay từ năm 1946 khi trả lời cho cụ Phạm Thiều (đại diện Việt Minh) mời Đức Thầy tham chánh, bằng những lời thơ xin trích ra đây 2 câu của cụ Phạm Thiều:

 

                    Sao còn lãnh đạm với đồng bang

                    Toan trút cho ai gánh trị an

 

Đức Thầy đáp họa:

 

                    Nhìn xem Trung quốc khách lân bang

                    Cứ cố xỏ ngầm sao trị an?

 

Và đặc biệt với hai câu như một lời cảnh tỉnh:

 

                    Ngàn năm Bắc địch dày bừa

                    Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

 

Hỡi những đầu óc mông muội hãy tỉnh thức mau lên kẻo trễ.

 

Kính thưa quý đồng hương, quý đồng đạo,

 

Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày Đức Thầy bị cộng sản ám hại, tức là ngày Đức Thầy Thọ Nạn Đốc Vàng, chúng ta đang tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo. Không những tưởng niệm công đức mở đạo cứu đời của Ngài, mà còn tưởng nhớ đến công lao cứu dân cứu nước khi Đức Thầy dấn thân vào con đường đấu tranh chống Pháp để giành Độc Lập qua các Mặt Trận và Phong Trào do Đức Huỳnh Giáo Chủ thành lập hay cộng tác. Nhất là Ngài đã thành lập chánh đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội.

 

Để tưởng nhớ đến công đức của một vị Phật đã lâm phàm giáo dân độ chúng, đưa muôn người thoát khỏi biển mê sông khổ mà quy về chơn tâm thật tánh để đạt đến cảnh hạnh phúc bình an, tâm linh giác ngộ, như Ngài đã từng bày tỏ:

 

                    Huyền pháp thâm trầm thơm bất tuyệt

                    Vô Vi chánh Đạo hỡi người ơi.

 

Hay một hoài bão chưa thành khi non sông còn dưới ách nông nô độc tài toàn trị. Một đất nước phú cường, một chế độ không độc tài không cộng sản chưa thực hiện được, thì Đức Thầy đã vắng mặt.

 

                    Nước non tan vỡ bởi vì đâu

                    Riêng một ta mang nặng mối sầu

                    Lòng những hiến thân mưu độc lập

                    Nào hay tai họa áp bên lầu.

 

                    *

 

                    Bên lầu tiếng súng nổ vang tai

                    Trời đất phụ chi kẻ trí tài

                    Mưu quốc hóa ra người phản quốc

                    Ngàn thu mối hận dễ nào phai.

 

Kính thưa quý vị,

 

Thư vắn tình dài, chúng ta có thể nghe tiếp hay chia sẻ tâm sự của nhau vào dịp Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo sẽ được Hội Đồng Trị Sự Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo tổ chức vào ngày Chủ Nhật 29 tháng 6 năm 2014, lúc 2 giờ chiều tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, góc Lampson và Euclid.

 

Một lần nữa xin nhắc lại, ở góc đường Euclid và Lampson, quý vị sẽ thấy trên nóc Hội Quán có treo cờ và biểu ngữ tung bay phất phới, thì đó là địa điểm chào mừng quan khách.

 

Xin quý đồng đạo và đồng hương coi đây là thơ mời chính thức phổ biến sâu rộng trên làn sóng truyền hình và truyền thanh cũng như trên báo chí và internet.

 

Với lòng vô cùng trân trọng và tri ân, sự hiện diện của quý vị là niềm khích lệ lớn lao đối với chúng tôi trên bước đường tầm cầu chân lý, đồng thời phụng sự hữu hiệu cho dân tộc và đạo pháp.

 

Ban Tổ Chức Đại Lễ trân trọng kính mời.

 

 

TM Hội Đồng Trị Sự Trung Ương và Ban Tổ Chức Đại Lễ Kỷ Niệm.

 

– Tiến Sĩ Lê Phước Sang, Hội Trưởng HĐTSTƯ. Trưởng Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell: 832-397-9813.

 

– Huyền Tâm Huỳnh Long Giang, Tổng Vụ Trưởng Phổ Thông Giáo Lý. Tổng Thư Ký Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell:714-720-5271

 

Xin lưu ý: Đậu xe trên đường Lampson hay những địa điểm thuận tiện gần đó.

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

LỜI KÊU GỌI

LỜI KÊU GỌI

BẢO VỆ CHỦ QUYỀN ĐẤT NƯỚC

TRƯỚC HÀNH ĐỘNG XÂM LẤN CỦA TRUNG QUỐC

_______

– Quý vị Lãnh đạo Tinh thần các Tôn giáo.

– Quý vị Lãnh đạo các Đảng phái, Cộng đồng, Đoàn thể Việt Nam hải ngoại.

– Quý vị Cựu Quân nhân QLVNCH và Sĩ quan, Binh lính Quân đội Nhân dân Việt Nam.

– Toàn thể Quý Đồng hương và Đồng bào cùng anh chị Thanh niên Sinh viên Việt Nam

Kính thưa Quý vị,

Ngày 1 tháng 5 năm 2014 vừa qua, nhà cầm quyền Trung Quốc đã ngang ngược đưa giàn

khoan dầu HD-981 và nhiều tàu kể cả chiến hạm vào hoạt động tại khu vực thuộc lô dầu khí

143, hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam, chỉ cách bờ

biển nước ta khoảng 120 hải lý, không xa khu vực mà Tập đoàn Exxon Mobil đã phát hiện

trử lượng lớn khí đốt (gas). Theo truyền thông quốc tế đây là giàn khoan nước sâu lớn nhất

và tân tiến nhất trị giá hàng tỷ đôla của Trung Quốc, dài 114m, rộng 90m, cao 136m, có thể

hoạt động ở độ sâu 3.000m. Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện Trung Quốc gây

hấn Việt Nam liên quan đến việc tìm kiếm năng lượng, nhưng là lần đầu tiên Trung Quốc thực

hiện hoạt động khai thác dầu mỏ tại vùng nước thuộc tuyên bố chủ quyền của Việt Nam.

Trong quá khứ, năm 1974 Trung Quốc đã xâm chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa từ quyền

quản lý của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa và một số đảo đá ngầm thuộc quần đảo Trường Sa

của Việt Nam năm 1988 rồi hung hăng tuyên bố chủ quyền lãnh hải, quyền khai thác các tài

nguyên lòng biển trong chiến lược mở rộng quyền, chủ quyền của Bắc Kinh tại Biển Đông và

cái gọi là “đường lưởi bò chín đoạn”.

Kính thưa quý vị, là người Việt Nam, ai trong chúng ta cũng nhận rõ chưa bao giờ đất nước

mình lại lâm vào tình trạng cực kỳ bi thảm, nguy khốn như hiện nay: Bên trong thì thượng

tầng lãnh đạo phe phái tranh giành sát phạt nhau, kinh tế tuột dốc, văn hóa đạo lý suy đồi, xã

hội hỗn loạn vô kỷ cương. Ngoại bang với sự tiếp tay của tham quan nội địa, đã xâm nhập sâu

vào lãnh thổ Việt, thành lập những phố, những làng người Trung Quốc loang lỗ khắp cùng đất

nước; Bên ngoài thì hải quân, hải tuần Trung Quốc vây bắt, khủng bố, ức hiếp ngư dân Việt.

Họ ngang nhiên xâm lấn đưa giàn khoan vào sâu trong vùng biển kinh tế Việt Nam như chỗ

không người; Họ còn xây căn cứ, xua tàu chiến, lăm le nuốt trọn cả vùng biển trời, hải đảo của

chúng ta. Quả thật vận mệnh tổ quốc Việt Nam như con thuyền chông chênh vô chủ.

Trong hoàn cảnh ấy, vì hệ lụy trong guồng máy đảng trị, nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam

mãi loay quay yếu ớt chống chỏi, mong cầu hòa nhưng không hiệu quả với kẻ xâm lược

phương Bắc. Tình đồng chí Quốc tế Cộng sản không những không giúp được Cộng sản Hà

Nội thoát khỏi con quái vật đói khát Bắc Kinh mà lại còn gây thêm khó khăn khi chống đở.

Giữa cảnh Tổ Quốc lâm nguy, dù vô cùng bất bình phẫn nộ trước thái độ khiếp nhược của nhà

đương trị Việt Nam nhưng không thể vì vậy mà đành tâm để mặc cho lãnh thổ, lãnh hải nước

nhà rơi vào tay giặc nên sau khi tiếp xúc, thảo luận, lắng nghe tâm ý của nhiều vị lãnh đạo các

tôn giáo, đảng phái, cộng đồng, đoàn thể khắp nơi – chúng tôi gồm những cá nhân người Việt

đang tạm cư tại nhiều nước trên thế giới thuộc mọi thành phần dân tộc Việt Nam quyết định

phát động “Phong Trào Bảo Toàn Trường Sa, Đòi Lại Hoàng Sa” vận động toàn dân Việt

Nam trong và ngoài nước cùng đứng lên bảo vệ non sông, chống quân xâm lược Trung Quốc.

Mục tiêu của Phong trào là:

Thứ nhất: Tố cáo hành động xâm lăng Hoàng Sa và xâm lấn Trường Sa thuộc Việt Nam của

nhà cầm quyền Trung Quốc trước công luận Quốc tế.

Thứ Hai: Kiên quyết bác bỏ đòi hỏi ngang ngược và phi lý của nhà cầm quyền Bắc Kinh về

cái gọi là “chủ quyền lãnh hải Đường lưỡi bò” và kêu gọi Liên Hiệp Quốc cùng các quốc

gia trên thế giới chính thức phủ nhận giá trị về tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh và xác định

Quyền Tự Do Lưu Thông Trên Biển Đông.

Thứ Ba: Vinh danh, tri ơn những anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống, anh dũng hy sinh tại Hoàng

Sa và Trường Sa để bảo vệ chủ quyền đất nước.

Thứ Tư: Sát cánh cùng với nhân dân trong nước, đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam

phải cởi bỏ sự lệ thuộc chính trị, đứng dậy công khai cùng với Philippines và các nước khác

khởi kiện nhà cầm quyền Trung Quốc về những hành động xâm lược tại Hoàng Sa, Trường Sa

và những vi phạm trên Biển Đông.

Thứ Năm: Kêu gọi nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đặt quyền lợi của Tổ Quốc lên trên,

sáng suốt và can đảm mở ra sinh lộ mới cho đất nước, chuyển đổi và xây dựng một chế độ dân

chủ hợp lòng dân. Cùng với mọi thành phần dân tộc trong và ngoài nước xây dựng thế đoàn

kết lớn, khơi mở nội lực dân tộc để bảo toàn lãnh thổ, lãnh hải, triệt tiêu mọi âm mưu đồng

hóa Việt Nam của Trung Quốc.

Thứ Sáu: Khẩn thiết kêu gọi đồng bào, nhất là anh chị em thanh niên, sinh viên Việt Nam

quốc nội và hải ngoại cùng dấy lên một phong trào yêu nước bảo vệ và dành lại chủ quyền

Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam.

Kính thưa Quý Vị,

Không ai yêu nước Việt Nam bằng người Việt Nam và cũng không ai cứu được nước Việt

Nam nếu người Việt Nam không muốn đứng lên tự cứu. Trong nhận thức đó, bằng tất cả

quyết tâm và vì quyền lợi tối thượng của dân tộc, chúng tôi tha thiết mong được sự đồng cảm,

ủng hộ và tham gia “Phong Trào Bảo Toàn Trường Sa, Đòi Lại Hoàng Sa”.

Trân trọng cám ơn Quý Vị và kính chào “Đoàn Kết – Quyết Thắng”.

Hoa Kỳ, ngày 09 tháng 5 năm 2014

Thay mặt nhóm chủ trương

 

_______________

Nguyễn Văn Nam

Tổng Bí Thư

Việt Nam Dân Chủ Xã Hội Đảng

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

TÂM THƯ VỀ NGÀY ĐẠI LỄ

 

Kính thưa quý đồng đạo và quý đồng bào,

 

Năm nay, Hội Đồng Trị Sự Trung Ương xin kính mời quý vị tham dự Đại Lễ Kỷ Niệm 75 Năm Đức Huỳnh Giáo Chủ Khai Sáng Phật Giáo Hòa Hảo, được tổ chức tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, bên cạnh ngã tư đường Lampson, thành phố Garden Grove.

 

Nhân dịp thiêng liêng trọng đại này, chúng tôi muốn cùng quý vị ôn nhuần lời dạy của Đức Thầy và ưu tư của chúng ta.

 

                    Trả nợ thế nghĩa ân trọn vẹn

                    Cảnh non bồng kỳ hẹn ngày kia

 

Đây là lời của Đức Huỳnh Giáo Chủ.

 

Nợ thế tức là nợ đời, nợ Tứ Ân mà ta đã thọ trong kiếp sống. Vì vậy, ta có bổn phận phải đền trả, bởi vì ta đã thọ nhận vay mượn nó từ thuở bé thơ cho đến lúc thành nhân.

 

Cái công ơn cha mẹ nuôi nấng đẻ đau, 9 tháng cưu mang, 3 năm bú mớm. Rồi ân tấc đất ngọn rau tạo nên kiếp sống này. Ân được dìu dắt về tâm linh đạo đức, còn ân về Đồng Bào và Nhân Loại nữa. Cho nên ta có trách nhiệm phải cố gắng đền đáp một cách tận tình. Ta sẽ tu không thành nếu nợ đời chúng ta không trả, dù có muốn hay không thì cũng phải:

 

                    Tu đền nợ thế cho rồi

                    Thì sau mới được đứng ngồi tòa sen

 

*

 

                    Thấy dân thấy nước nghĩ mà đau

                    Quyết rứt cà sa khoát chiến bào

                    Đuổi bọn xâm lăng gìn đất nước

                    Ngọn cờ Độc Lập phất phơ cao.

 

Con đường cứu nước với chương trình Dân Chủ Xã Hội tiên tiến được Đức Huỳnh Giáo Chủ mở ra là một sinh lộ thực tiễn cho dân tộc Việt. Trước hiểm họa xâm lấn của Trung Cộng, một quốc nạn có thể đưa đến diệt vong, mộtBiển Đông sôi sục như chảo dầu, một biển lửa sắp bùng cháy, kể cả trên đất liền, hiệu ứng với lời tiên tri của Tứ Thánh Tam Hoàng Thơ, đặc biệt là của Đức Huỳnh Giáo Chủ:

 

                    Đất Bắc Kỳ sao quá ruộng sâu

                    Tàu Man đến đó giăng câu đặt lờ

 

Hay là:

 

                    Mặt nước biển lô nhô lặn hụp

                    Chim đua bay cá lại tranh mồi

                    Ngọn thủy triều nô nức sục sôi

                    Bầu trái đất một phen luân chuyển.

 

Để cảnh tỉnh cho những đầu óc nô lệ Tàu cộng, ngay từ năm 1946 khi trả lời cho cụ Phạm Thiều (đại diện Việt Minh) mời Đức Thầy tham chánh, bằng những lời thơ xin trích ra đây 2 câu của cụ Phạm Thiều:

 

                    Sao còn lãnh đạm với đồng bang

                    Toan trút cho ai gánh trị an

 

Đức Thầy đáp họa:

 

                    Nhìn xem Trung quốc khách lân bang

                    Cứ cố xỏ ngầm sao trị an?

 

Và đặc biệt với hai câu như một lời cảnh tỉnh:

 

                    Ngàn năm Bắc địch dày bừa

                    Mà còn đứng dậy tống đưa quân thù.

 

Hỡi những đầu óc mông muội hãy tỉnh thức mau lên kẻo trễ.

 

Kính thưa quý đồng hương, quý đồng đạo,

 

Chúng ta sẽ kỷ niệm ngày Đức Thầy bị cộng sản ám hại, tức là ngày Đức Thầy Thọ Nạn Đốc Vàng, chúng ta đang tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo. Không những tưởng niệm công đức mở đạo cứu đời của Ngài, mà còn tưởng nhớ đến công lao cứu dân cứu nước khi Đức Thầy dấn thân vào con đường đấu tranh chống Pháp để giành Độc Lập qua các Mặt Trận và Phong Trào do Đức Huỳnh Giáo Chủ thành lập hay cộng tác. Nhất là Ngài đã thành lập chánh đảng Việt Nam Dân Chủ Xã Hội.

 

Để tưởng nhớ đến công đức của một vị Phật đã lâm phàm giáo dân độ chúng, đưa muôn người thoát khỏi biển mê sông khổ mà quy về chơn tâm thật tánh để đạt đến cảnh hạnh phúc bình an, tâm linh giác ngộ, như Ngài đã từng bày tỏ:

 

                    Huyền pháp thâm trầm thơm bất tuyệt

                    Vô Vi chánh Đạo hỡi người ơi.

 

Hay một hoài bão chưa thành khi non sông còn dưới ách nông nô độc tài toàn trị. Một đất nước phú cường, một chế độ không độc tài không cộng sản chưa thực hiện được, thì Đức Thầy đã vắng mặt.

 

                    Nước non tan vỡ bởi vì đâu

                    Riêng một ta mang nặng mối sầu

                    Lòng những hiến thân mưu độc lập

                    Nào hay tai họa áp bên lầu.

 

                    *

 

                    Bên lầu tiếng súng nổ vang tai

                    Trời đất phụ chi kẻ trí tài

                    Mưu quốc hóa ra người phản quốc

                    Ngàn thu mối hận dễ nào phai.

 

Kính thưa quý vị,

 

Thư vắn tình dài, chúng ta có thể nghe tiếp hay chia sẻ tâm sự của nhau vào dịp Kỷ Niệm lần thứ 75 ngày Đức Thầy khai sáng Đạo sẽ được Hội Đồng Trị Sự Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo tổ chức vào ngày Chủ Nhật 29 tháng 6 năm 2014, lúc 2 giờ chiều tại Hội Quán số 12432 đường Euclid, góc Lampson và Euclid.

 

Một lần nữa xin nhắc lại, ở góc đường Euclid và Lampson, quý vị sẽ thấy trên nóc Hội Quán có treo cờ và biểu ngữ tung bay phất phới, thì đó là địa điểm chào mừng quan khách.

 

Xin quý đồng đạo và đồng hương coi đây là thơ mời chính thức phổ biến sâu rộng trên làn sóng truyền hình và truyền thanh cũng như trên báo chí và internet.

 

Với lòng vô cùng trân trọng và tri ân, sự hiện diện của quý vị là niềm khích lệ lớn lao đối với chúng tôi trên bước đường tầm cầu chân lý, đồng thời phụng sự hữu hiệu cho dân tộc và đạo pháp.

 

Ban Tổ Chức Đại Lễ trân trọng kính mời.

 

 

TM Hội Đồng Trị Sự Trung Ương và Ban Tổ Chức Đại Lễ Kỷ Niệm.

 

– Tiến Sĩ Lê Phước Sang, Hội Trưởng HĐTSTƯ. Trưởng Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell: 832-397-9813.

 

– Huyền Tâm Huỳnh Long Giang, Tổng Vụ Trưởng Phổ Thông Giáo Lý. Tổng Thư Ký Ban Tổ Chức Đại Lễ. Cell:714-720-5271

 

Xin lưu ý: Đậu xe trên đường Lampson hay những địa điểm thuận tiện gần đó.

 

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần PGHH bất-diệt

Đức Huỳnh Phú Sổ bất tử . PGHH Muôn-Năm . Tinh Thần

PGHH bất-diệt

Bồ Tát HUỲNH PHÚ SỔvà Phật Giáo Thời ÐạiLê Hiếu Liêm

 

Chương một: Dẫn nhập Việt Nam và Phật Giáo đầu thế kỷ hai mươi. 

Đầu thế kỷ 20, tư tưởng Nho Giáo, thống trị độc tôn đất nước từ Thời Hồ Quý Ly, nhà Lê và nhà Nguyễn suốt 400 năm, hoàn toàn sụp đổ. Tư tưởng Phật Giáo, ngự trị vinh quang trong thời đại Lý Trần từ thế kỷ thứ 11 đến cuối thế kỷ 14, suy đồi tận gốc. Tư tưởng Tây Phương và tôn giáo của nó, Thiên Chúa Giáo La Mã, bị đại đa số trí thức và nhân dân coi như sản phẩm và công cụ của chế độ Thuộc Địa và thực dân Pháp nên vẫn không được chấp nhận. Ý thức hệ Cộng Sản cũng như các tư tưởng mới khác chưa ra đời. Cả một khoảng trống tư tưởng, cũng có nghĩa là một khoảng trống tôn giáo và chính trị, to lớn bao trùm trên một nước Việt Nam bị nô lệ, bóc lột, áp bức, lạc hậu và nghèo đói. Nhưng đây cũng là môi trường lý tưởng cho sự ra đời của những tư tưởng mới, những tôn giáo mới, những chính đảng mới và những phong trào mới: Phong trào Đông Du và Việt Nam Duy Tân Hội của Phan Bội Châu từ năm 1904,Đông Kinh Nghĩa Thục của Lương Văn Can và các nhà Nho tiến bộ năm 1907, tư tưởng dân quyền và dân chủ của Phan Chu Trinh suốt hai mươi năm (1905-1925), phong trào chống thuế ở Trung Kỳ năm 1908, vụ đầu độc lính Pháp ở Hà Nội cùng năm, Việt Nam Quang Phục Hội năm 1912, cuộc khởi nghĩa ở Trung Kỳ và ở Huế năm 1916 của Thái Phiên, Trần Cao Vân, Lê Ngung, vua Duy Tân…, phong trào Hội Kín ở miền Nam năm 1913-1916 lan rộng khắp Lục Tỉnh và cuộc tấn công Sài Gòn năm 1916. Các hoạt động này đã liên tục diễn ra từ đầu thế kỷ 20 đến cuối đệ nhất thế chiến.

Tuy nhiên mãi đến đầu thập njiên 20 Việt Nam mới thật sự thức dậy với sự ra đời Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng Chí Hội và Tân Việt Cách Mạng Đảng năm 1925, Đạo Cao Đài năm 1926, Việt Nam Quốc Dân Đảng năm 1927, Cuộc khởi nghĩa Yên Bái và sự ra đời của Đảng Cộng Sản Đông Dương năm 1930 và phong trào Sô Viết Nghệ Tỉnh 1930-1931.

 

Trong thời gian sôi động này, từ 1925 trở đi, Phật Giáo cũng đã thức dậy. Từ năm 1923, thiền sư Khánh Hòa và thiền sư Thiện Chiếu đã thành lập, tại chùa Long Hòa ở Trà Vinh, Hội Lục Hòa Liên Hiệp với mục đích vận động thành lập một Hội Phật Giáo Việt Nam toàn quốc để chấn hưng Phật Giáo. Thiền sư Thiện Chiếu, khác hẳn tất cả tăng sĩ Phật Giáo đương thời, là một tăng sĩ có tân học. Ông đã đi ra Trung và Bắc vận động thống nhất Phật Giáo năm 1927 nhưng bất thành.

Năm 1928 thiền sư Khánh Hòa xây dựng Thích Học Đường và Phật Học Thư Xã tại Chùa Linh Sơn, Sài Gòn và năm 1929 Ông cho ấn hành tạp chí Viên Âm, tập san Phật Học đầu tiên bằng quốc ngữ tại Việt Nam, đặt trụ sở tại chùa Xoài Hột, Mỹ Tho. Cùng thời, thiền sư Thiện Chiếu xuất bản một tạp chí Phật Học nhắm vào giới thanh niên trí thức lấy tên là Phật Hòa Tân Thanh Niên, đặt tòa soạn tại chùa Chúc Thọ ở Gia Định.

 

Năm 1931 thiền sư Khánh Hòa cùng nhiều tăng sĩ và cư sĩ thành lập Hội Phật Học đầu tiên tại Việt Nam, lấy tên là Hội Nam Kỳ Nghiên Cứu Phật Học và thiền sư Từ Phong được mời làm Chánh Hội Trưởng. Hội ra tờ Từ Bi Âm năm 1932. Thiền sư Khánh Hòa, cùng người cộng sự thân tín là thiền sư Thiện Chiếu đã đóng vai trò tiền phong khai mở phong trào chấn hưng Phật Giáo và hiện đại hóa Phật Giáo, chuyển động sâu rộng lịch sử Phật Giáo và lịch sử Việt Nam trong suốt 65 năm qua.

Tại miền Trung, thiền sư Giác Tiên mở Phật Học Đường  tại chùa Trúc Lâm năm 1929 và ủy thác cho đệ tử là bác sĩ Lê Đình Thám thành lập Hội An Nam Phật Học năm 1932. Hội quy tụ đông đảo những danh tăng và cư sĩ trí thức tại miền Trung. Cư sĩ Lê Đình Thám được bầu làm Hội Trưởng và vua Bảo Đại được mời làm Hội Trưởng Danh Dự. Hội ra tạp chí Phật Học Viên Âm năm 1933. Năm 1934, thiền sư Giác Tiên, cư sĩ Lê Đình Thám… đã thành lập Trường An Nam Phật Học, trong đó có mở cấp Đại Học Phật Giáo. Đặc biệt hơn nữa là Hội đã phát động phong trào “Chỉnh Lý Tăng Già” rất quyết liệt để loại trừ ra khỏi tăng già những thành phần phạm giới, bất xứng. Chính nhờ những nổ lực cấp tiến này mà Phật Giáo miền Trung đã đóng được một vai trò quan trọng trong những thập niên sau đó.

Năm 1934 các thiền sư Trí Hải, Tâm Ứng, Tâm Bảo cùng với giới cư sĩ trí thức tên tuổi tại Hà Nội như Trần Trọng Kim, Nguyễn Văn Vĩnh, Nguyễn Văn Tố, Dương Bá Trạc, Trần Văn Giáp, Nguyễn Năng Quốc, Nguyễn Hữu Kha, Bùi Kỷ, Lê Dư… thành lập Bắc Kỳ Phật Giáo Hội, bầu cư sĩ Nguyễn Năng Quốc làm hội trưởng và suy tôn thiền sư Thanh Hanh làm Thiền Gia Pháp Chủ. Đặc biệt là trong buổi lễ suy tôn Pháp Chủ này, cư sĩ Trần Trọng Kim đã thuyết pháp về đề tài; “Thập Nhị Nhân Duyên”. Hội ra tạp chí Đuốc Tuệ năm 1935 và phát triển mạnh mẽ khắp miền Bắc (Nguyễn Lang, Phật Giáo Việt Nam Sử Luận, q 3, t 51-173).

Đặc tính của cả ba Hội Phật Học tại ba miền là vai trò nổi bật của giới trí thức cư sĩ, là thuần túy Phật học và sinh hoạt Phật sự. Thời điểm 1925-1945 là thời điểm chuẩn bị trong kiên nhẫn và thầm lặng. Các hội Phật Học đã làm đúng chức năng và vai trò lịch của mình, một cách khiêm tốn, từ đống gạch vụn đổ nát của nền Phật học và Phật Giáo Việt nam trong thời Thực Dân Pháp thống trị.

Trong thời kỳ này xuất hiện những con người đặc biệt, xuất sắc và những tư tưởng mạnh mẽ, quyết liệt, trong Phật Giáo cũng như ngoài Phật Giáo. Từ đầu thập niên 30, tư tưởng Phật Hộc của Thích Thiện Chiếu đã là những quả bom chấn động. Và năm 1939 Huỳnh Phú Sổ xuất hiện làm một cuộc cách mạng tôn giáo, cải cách toàn bộ và triệt để Phật Giáo chưa từng có trong hai ngàn năm lịch sử Phật Giáo Việt Nam. Miền Nam, một vùng đất lạ lùng và kỳ diệu…

 

An Hòa Tự

Phan Chu Trinh từ Pháp trở về Sài Gòn năm 1925, đất nước bùng lên những làn sóng tư tưởng dân quyền và dân chủ. Ông khẳng định phải tìm nguyên nhân mất nước trong sự mất đạo đức, mất luân lý, trong bài diễn thuyết Đạo Đức và Luân Lý Đông Tây, và ông cũng khẳng định chế độ quân chủ chuyên chế là nguyên nhân chính làm mất nước trong bài thuyết giảng Quân Trị Chủ Nghĩa và Dân Trị Chủ Nghĩa tại Sài Gòn năm 1925. Ông mất năm sau đó và đám tang ông cùng với cuộc vận động ân xá nhà chí sĩ Phan Bội Châu đã khơi bùng phong trào yêu nước và yêu tự do dân chủ trên toàn quốc, đặc biệt là trong giới thanh niên.

Nhưng dữ dội, bốc lửa và sấm sét trong tư tưởng yêu nước chống thực dân cũng như tư tưởng tự do dân chủ, trong thời này, chỉ có Nguyễn An Ninh là đi xa nhất, quyết liệt nhất. Là một thanh niên miền Nam,Ông đi du học ở Pháp và trở về nước với bằng cử nhân Luật. Lợi dụng quy chế thuộc địa của Nam Kỳ, nơi mà báo chí bằng tiếng Pháp được tự do, không bị kiểm duyệt, Ông ra tờ La Cloche fèlèe (Tiếng Chuông Rè) từ năm 1923 đến năm 1926. Ông tự xưng tờ báo của Ông là “cơ quan tuyên truyền tư tưởng Pháp”, lấy tư tưởng của kẻ xâm lăng để đập những nhát búa tạ vào chế độ Thực Dân, đồng thời tờ báo cũng tự nhận là “cơ quan chuẩn bị cho tương lai dân tộc”. Thật là độc đáo và tuyệt vời.

Ngoài việc phê bình kịch liệt, thẳng tay chính sách và chế độ thực dân, Ông cổ võ cho việc đào tạo một tầng lớp thanh niên Việt Nam tân học, có văn hóa, có lý tưởng, có chí khí, có năng lực và có tổ chức vàÔng tuyệt đối tin vào sức mạnh và vào tương lai của nhân dân Việt Nam. Ông chủ trương một nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc và trở về lịch sử dân tộc để tìm niềm tin và sức mạnh. Ông hô hào, khi chỉ mới ngoài 20 tuổi, “Chẳng những phải duy trì những giấc mộng vĩ đại, mà còn phải tổ chức thành một nhóm quan trọng để chuẩn bị cho tương lai”. Không những tư tưởng táo bạo, độc đáo, mới lạ, kiến thức của Ông cũng rất uyên bác. Khi Thống Đốc Nam Kỳ tuyên bố: “Xứ này không cần trí thức”. Ông đã viết bài trả lời bốc lửa: “… Những thảm khổ của chúng ta ngày nay, còn gì nữa, đúng là do tổ tiên của chúng ta đã sờ mó vào cây kiến thức. Hạng trí thức đã làm đảo lộn thế giới, làm hư hỏng hạnh phúc của thế giới. Hãy nguyền rủa tên tuổi của Prométhé, kẻ đã lấy trộm chút lửa của Trời. Hãy nguyền rủa con người đã bày ra cái ná cao su cho trẻ con bắn đá vào trán ông khổng lồ… Trí Tuệ, đó là cái tai hại. Trí tuệ, đó là con rắn cuốn quanh thân cây đã làm cho chúng ta vĩnh viễn mất cõi thiên đường… Nói đến vai trò giáo dục, vai trò văn minh của các ông chủ xứ Đông Dương này, thưa các ông, điều ấy làm ta mỉm cười… Người ta đã quỳ lụy bái phục những vị “đem ánh sáng tới”, những vị “làm điều kỳ diệu ở Ấu Châu”… Cái gì kỳ diệu? Thực ra cái kỳ diệu đó là, chỉ trong một thời gian ngắn thôi, người ta đã có thể làm cho trình độ trí thức của người Nam đã thấp đi lại càng rơi vào chỗ cực kỳ dốt nát. Cái kỳ diệu đó là người ta đã có thể, trong một thời gian ngắn như thế, xô đẩy một dân tộc có tư tưởng dân chủ, ngã nhào vào tình trạng nô lệ hoàn toàn“. (Trần Văn Giàu, Sự Phát Triển Của Tư Tưởng ở Việt Nam Từ Thế Kỷ 19 đến Cách Mạng Tháng Tám, q2, t 311).

Nguyễn An Ninh cũng là một trong những nhà trí thức tân học đầu tiên nghiên cứu Phật Học và hoàn thành một tác phẩm Phật Học quan trọng, cuốn “Phê Bình Phật Giáo”. Sau thời kỳ hoạt động sôi nổi từ 1923 đến 1926, Nguyễn An Ninh bị ở tù trong thời gian 1926-1927, sau đó Ông về nghiên cứu Phật Giáo. Trên bàn làm việc của Ông, có một cái chuông, một cái mõ, Ông cạo trọc đầu và đi chân không.Ông nghiên cứu Phật Giáo qua tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức và các hoạt động Phật Giáo trong nước. Cuốn Phê Bình Phật Giáo xuất bản năm 1937 là kết quả của sự nghiên cứu này. Tựa đề của cuốn sách, 70 năm sau cũng không có ai dám viết một cuốn sách Phật Học có tựa đề thách thức và can đảm như vậy. Mục đích và phương pháp luận còn mới lạ, táo bạo hơn, đó là “so sánh Phật Giáo với thời đại của nó để chỉ chỗ hay, chỗ đúng hơn của nó đối với các thuyết khác và so sánh Phật Giáo với thời đại này để chỉ sai lầm của Phật Giáo“. Tác phẩm này được giới trí thức, giới chính trị cũng như giới Phật Giáo chú ý đặc biệt.

Nhưng không gây sóng gió và tranh luận suốt nhiều năm trời như những tác phẩm của Thích Thiện Chiếu.Đối với Tăng, Ni, Phật Tử thập niên 30, những tư tưởng Phật Học của Thích Thiện Chiếu là những tiếng sét ngang tai. Ngày nay đọc lại, chắc chắn quý vị tăng sĩ, cư sĩ và Phật Tử cũng không khỏi giựt mình, chấn động và suy nghĩ. Những tư tưởng này, được viết từ thập niên 30, ngày nay, cuối thập niên 90, vẫn còn mới, còn táo bạo, còn chứa đầy sức nặng của đá tảng và sức nổ của sấm sét. Thích Thiện Chiếu là tinh hoa sáng chói của Phật Giáo trong thập niên 20, 30. Ông đã đi tiền phong trong mọi lãnh vực chấn hưng và hiện đại hóa Phật Giáo Việt Nam trong thế kỷ 20 này.

Ta phải đứng trên một đỉnh núi cao, mới hy vọng nhìn thấy những cái gì chưa ai nhìn thấy, những cái gì nằm khuất sau dãy núi cao. đó có thể là những dãy núi cao hơn, hay là một đại dương mênh mông hay là một bình nguyên rực rỡ. Thích Thiện Chiếu là một ngọn núi cao của Phật học và Phật Giáo Việt Nam trước đệ nhị thế chiến. Ta hãy đứng trên đỉnh núi cao ngất, hùng tráng này để nhìn rõ một đỉnh núi cao ngất, hùng vĩ khác, là Cư sĩ, Bồ Tát, Giáo Chủ Huỳnh Phù Sổ.

|Muc Luc| |Ch.1| |Ch.2| |Ch.3| |Ch.4| |Ch.5| |Ch.6| |Ch.7| |Ch.8| |Ch.9| |Ch.10|TK|

[BHH430] [PGHH] [THƯ VIỆN PGHH]

Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment
Advertisement
Categories: Lịch Sử PG Hòa Hảo | Leave a comment

Post navigation

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Blog at WordPress.com.

%d bloggers like this: