Ngộ Không tu xuất tâm đại nhẫn; Trương Lương vượt khảo nghiệm thành công

San San | DKN 27/02/2021 780 lượt xem

Lời tựa ‘Tây Du Ký’: Tâm đại nhẫn của Ngộ Không và Trương Lương
Ảnh chụp Thanh Thái Hội Toàn Bản Tây Du Ký.

Hồi thứ 7 của “Tây Du Ký” có thơ rằng: “Tội ác chồng chất người bị nhốt, thiện căn chưa dứt khí còn thăng”. Tôn Ngộ Không đã từng đại náo thiên cung tạo nghiệp chồng chất, trở thành yêu tinh khỉ mà tất cả các vị Thần trên thiên giới đều biết. Vậy “thiện căn chưa dứt” là chỉ điều gì?…

Trong truyện ‘Tây Du Ký’ có kể về nhân vật Tôn Ngộ Không, vì đại náo thiên cung, phạm phải tội lớn với Thiên đình nên đã bi Phật tổ nhốt xuống dưới núi Ngũ Hành Sơn suốt 500 năm. Ngũ Hành Sơn có năm ngọn là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, do phép thần thông từ 5 ngón tay của Phật Như Lai biến thành. Vì để giảm bớt tính ngạo mạn của Ngộ Không, Phật Như Lai chỉ cho phép Ngộ Không được uống đồng khi khát và ăn sắt khi đói. Trải qua 500 năm, hạ qua đông đến, Ngộ Không nhìn thấy hết sự hào nhoáng giả tạo cùng sự tang thương tại nhân gian. Từ đó tính ngạo mạn của Ngộ Không cũng ngày một ít dần, cuối cùng đã phát tâm sám hối, nếu như còn có cơ hội, nhất định sẽ quyết tâm bỏ đường tà, lập chí tu hành.

Trong hồi thứ 7 của “Tây Du Ký” có thơ rằng: “Tội ác chồng chất người bị nhốt, thiện căn chưa dứt khí còn thăng”. Tôn Ngộ Không đã từng đại náo thiên cung tạo nghiệp chồng chất, trở thành yêu tinh khỉ mà tất cả các vị Thần trên thiên giới đều biết. Vậy “thiện căn chưa dứt” là chỉ điều gì? Tại hồi thứ 8 của ‘Tây Du Ký’, Quan Âm Bồ Tát đã theo chỉ lệnh của Phật Như Lai tới Đông Thổ tìm người thỉnh kinh. Trên đường đi, Quan Âm Bồ Tát đã đi qua Ngũ Hành Sơn, sau khi gặp được Bồ Tát, Ngộ Không đã nói lời như thế này: “Ta đã biết hối hận rồi, chỉ mong Bồ Tát đại từ đại bi chỉ đường, tình nguyện tu hành”. Ngay sau những lời này là bài thơ rằng: “Nhân tâm sinh nhất niệm, thiên địa tận giai tri. Thiện ác nhược vô báo, càn khôn tất hữu tư” (Con người sinh một niệm, trời đất biết tỏ tường, thiện ác mà không báo, càn khôn ắt tư tâm). https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-2791219656443006&output=html&h=250&slotname=2391351179&adk=884465546&adf=696944579&pi=t.ma~as.2391351179&w=300&lmt=1614426807&psa=1&format=300×250&url=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2Fvan-hoa%2Fngo-khong-tu-xuat-tam-dai-nhan-truong-luong-vuot-khao-nghiem-thanh-cong.html&flash=0&wgl=1&dt=1614538551035&bpp=62&bdt=7449&idt=2900&shv=r20210224&cbv=r20190131&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Da8d8f7104032e267-2222e89237c40057%3AT%3D1603236191%3ART%3D1603236191%3AS%3DALNI_MaoxOs68TqkN3Xt0rrp0UvOvqQ_Dw&correlator=6948614175317&frm=20&pv=2&ga_vid=1465405372.1508563676&ga_sid=1614538554&ga_hid=1145601223&ga_fc=0&u_tz=-480&u_his=4&u_java=0&u_h=768&u_w=1366&u_ah=728&u_aw=1366&u_cd=24&u_nplug=3&u_nmime=4&adx=71&ady=1576&biw=442&bih=213&scr_x=0&scr_y=1033&eid=42530672%2C44736524&oid=3&pvsid=4201551135650586&pem=855&ref=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2F&rx=0&eae=0&fc=896&brdim=-14%2C0%2C-14%2C0%2C1366%2C0%2C1366%2C728%2C450%2C213&vis=1&rsz=%7Co%7CoeEbr%7C&abl=NS&pfx=0&fu=8192&bc=31&ifi=1&uci=a!1&btvi=1&fsb=1&xpc=672yOzVpOr&p=https%3A//www.dkn.tv&dtd=3066

Khi nghe những lời này, Bồ Tát cảm thấy thật mừng cho Ngộ Không. Trước kia, Ngộ Không là một con yêu tinh khỉ, không biết phân biệt cao thấp, đại náo thiên cung, phạm phải luật Trời. Hơn nữa, nó còn ngang ngược thốt lên: “Để ta thay phiên làm Ngọc Hoàng, sang năm đến lượt ta”. Lời này chẳng phải là Ngộ Không đang đuổi Ngọc Hoàng ra khỏi Thiên cung sao? Hiện tại, vừa nhìn thấy Bồ Tát, một lời đã tâm sự hết. Ngộ Không biết bản thân đã làm nhiều việc sai trái, giờ đây đã quyết chí tu hành cửa Phật, không làm việc phạm tội nữa. Tâm Đại Thánh sáng rõ, tâm vượn quy chính rồi, giờ đây việc được giải thoát không còn là vấn đề nữa. Bồ Tát đã nói cho Ngộ Không biết, sau này sẽ có một cao tăng Đại Đường tới cứu. Ngộ Không biết bản thân có cơ hội được giải thoát thì vui mừng khôn xiết, ngày đêm chờ đợi. 

Thời gian chậm rãi trôi qua, đến khi Đường Tăng lên đường thỉnh kinh, đi ngang qua Ngũ Hành Sơn, Ngộ Không vô cùng vui mừng vẫy tay gọi lớn: “Sư Phụ! Sao giờ này người mới đến? Cứu ta ra, cứu ta ra, ta sẽ bảo vệ ngài đi Tây Thiên”. Con khỉ tuy ngang bướng nhưng bản tính thuần thiện lúc ban đầu vẫn chưa mất. Ngay cả khi mở lời gọi Đường Tăng cũng trực tiếp nhắm thẳng tới chủ đề tu luyện, không có chút nào biểu hiện của kẻ tinh đời. 

Ban ngày mắt của Ngộ Không có thể nhìn thấy việc lành hay dữ xa ngàn dặm. Nội trong ngàn dặm này, Ngộ Không giống như chuồn chuồn giương cánh, có thể nhìn thấy rõ mọi thứ dù là rất nhỏ. Tâm con khỉ đã quy chính, nó bắt đầu thực hiện việc bảo vệ Đường Tăng đúng như lời hứa. Vì để bảo vệ Đường Tăng, Ngộ Không đã đánh chết một con hổ già và 6 tên đạo tặc. Đường Tăng lớn lên tại cửa Phật, chưa từng nhìn thấy sự việc này nên đã sợ hãi tới mức ngã xuống đất. Sau khi giết chết 6 tên đạo tặc, Ngộ Không đã khiến Đường Tăng vô cùng tức giận. Do đó, Đường Tăng không ngừng trách cứ Ngộ Không trên dọc đường đi. Cả đời, con khỉ không chịu được tính nóng giận của con người, lại càng không chịu được câu nói của Đường Tăng là “Đi không đến được Tây Thiên, làm hòa thượng không được. Quá ác! Quá ác!”. 

Ngộ Không thật tâm muốn tu luyện, thế nhưng bản thân lại bị một người phàm trần là Đường Tăng quy kết là người không thể xuất gia, đi không đến được Tây Thiên, nên trong lòng đầy phiền muộn. Không nhịn nổi lửa giận trong lòng, Ngộ Không đã bỏ đi, không bảo vệ Đường Tăng nữa. Ban đầu Ngộ Không nghĩ, đã 500 năm chưa về Hoa Quả Sơn, trong lòng muốn trở về thăm chốn cũ. Tuy nhiên, mới đi được nửa đường, Ngộ Không liền đổi ý, đi đến Đông Hải Long Cung để gặp Long Vương kể khổ.

Long Vương nghe thấy Ngộ Không cải tà quy chính, lập chí tu hành thì vô cùng vui mừng, nồng nhiệt mời trà tiếp đãi. Đúng lúc này, Ngộ Không ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bức tranh ‘Di kiều tam tiến lý’, nhưng không hiểu ý nghĩa của bức họa. Vậy là Long Vương liền giảng giải kỹ càng nội dung bức họa cho Ngộ Không. Nguyên lai, vào triều Hán có vị cao nhân tên là Hoàng Thạch Công, ông nhìn thấy Trương Lương là người có tài năng thiên phú nên đã cố ý thu nhận làm đệ tử. Vì vậy, ông đã thực hiện việc khảo nghiệm Trương Lương, đánh rơi giày xuống dưới cầu và sai Trương Lương đi lấy. Sau khi lấy giày lên, Hoàng Thạch Công lại bảo Trương Lương đeo giày vào chân cho ông. Cứ như vậy, Hoàng Thạch Công đã liên tiếp thử Trương Lương 3 lần, chứng kiến mỗi lần Chương Lương đều rất cung kính, không có chút nào tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, vì vậy mà truyền binh pháp cho Trương Lương. Sau khi học thuộc lòng binh pháp, Trương Lương trợ giúp Lưu Bang hoạch định chiến lược, mỗi kế sách mà Trương Lương bày ra đều giúp quân đội của Lưu Bang giành được chiến thắng ngoài sức tưởng tượng. Khi nhà Hán giành được thiên hạ, Trương Lương đã xin từ quan trở về núi ẩn cư, cuối cùng đạt được giác ngộ thành Tiên. https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-2791219656443006&output=html&h=250&slotname=3868084373&adk=2050115159&adf=3750602988&pi=t.ma~as.3868084373&w=300&lmt=1614426807&psa=1&format=300×250&url=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2Fvan-hoa%2Fngo-khong-tu-xuat-tam-dai-nhan-truong-luong-vuot-khao-nghiem-thanh-cong.html&flash=0&wgl=1&dt=1614538551098&bpp=160&bdt=7512&idt=3171&shv=r20210224&cbv=r20190131&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Da8d8f7104032e267-2222e89237c40057%3AT%3D1603236191%3ART%3D1603236191%3AS%3DALNI_MaoxOs68TqkN3Xt0rrp0UvOvqQ_Dw&prev_fmts=300×250%2C0x0&nras=1&correlator=6948614175317&frm=20&pv=1&ga_vid=1465405372.1508563676&ga_sid=1614538554&ga_hid=1145601223&ga_fc=0&u_tz=-480&u_his=4&u_java=0&u_h=768&u_w=1366&u_ah=728&u_aw=1366&u_cd=24&u_nplug=3&u_nmime=4&adx=71&ady=3641&biw=442&bih=213&scr_x=0&scr_y=2794&eid=42530672%2C44736524&oid=3&psts=AGkb-H-r8cNx0OVItNyCzpetJK5LsyUC2tqv-mFaqJQqC6gJGw6QY6VLjrPLOE_NECXp4iXCVSNvogZY4IA7&pvsid=4201551135650586&pem=855&ref=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2F&rx=0&eae=0&fc=896&brdim=-14%2C0%2C-14%2C0%2C1366%2C0%2C1366%2C728%2C450%2C213&vis=1&rsz=%7Co%7CoeEbr%7C&abl=NS&pfx=0&fu=8192&bc=31&ifi=2&uci=a!2&btvi=2&fsb=1&xpc=vL0ZMgo0uG&p=https%3A//www.dkn.tv&dtd=92946

Trương Lương đeo giày cho Hoàng Thạch Công (ảnh minh họa: Epochtimes).

Long Vương khuyên Ngộ Không: “Đại Thánh, ngươi nếu không bảo vệ Đường Tăng, cúc cung tận tụy, không nghe giáo huấn, cuối cùng cũng chỉ là con yêu quái, đừng mơ tưởng đạt thành chính quả”. 

Ngộ Không nghe Long Vương giảng giải xong, nửa ngày không nói câu nào. Cuối cùng đã đứng dậy, bay ra khỏi Long cung đi bảo vệ Đường Tăng. Từ câu chuyện của Trương Lương, Ngộ Không đã minh bạch được thái độ cần có của một người cầu đạo. “Di kiều tam tiến lý”, Trương Lương đã chịu đựng được những sự việc tưởng không thể nhịn nổi, điều này đã truyền cảm hứng để Ngộ Không đặt nền móng cho những thành tựu sau này. 

Câu chuyện “Di kiều tam tiến lý” trong “Tây Du Ký” có nguồn gốc từ ghi chép của “Sử ký Lưu Hầu thế gia”. “Lưu Hầu” là danh hiệu của Trương Lương vì có công giúp nhà Hán đoạt thiên hạ. Chính sử có ghi lại rằng: Trương Lương vốn là người thuộc dòng dõi quý tộc nước Hàn, ông nội và cha đều là vương công đại thần, bản thân Trương Lương là con của Tể tướng. Tần Thủy Hoàng thống nhất 6 nước đã diệt đi nước Hàn. Trương Lương nghĩ đến gia tộc chịu nhận ân điển của quốc gia, nên không thể thờ ơ, vì vậy Trương Lương đã bán hết tài sản, chiêu mộ binh sĩ để báo thù cho nước Hàn. Ông đã bí mật chế tạo chiếc chùy sắt, trọng lượng nặng tới hơn 120 cân, chuẩn bị ám sát Tần Thủy Hoàng tại bãi cát Bác Lãng. 

Tuy nhiên, cuộc ám sát thất bại. Tần Thủy Hoàng đã lệnh cho đội quân bảo vệ “Đại Tần thiên hạ” truy tìm sát thủ ở mọi ngóc ngách. Thế nhưng dung mạo của Trương Lương anh tuấn, giống như một thiếu nữ đẹp, nên không ai nghĩ ông lại là thích khách. Chính vì vậy mà Trương Lương đã thuận lợi thoát khỏi tầm mắt truy lùng của thị vệ nước Tần. Hầu hết những người vừa thực hiện một việc kinh thiên động địa, đặc biệt là những việc như ám sát, tinh thần thường tỏ ra bất ổn. Thế nhưng Trương Lương thì không, ông tỏ ra bình thản đi đi lại lại trên cầu Hạ Bi, giống như đang dạo chơi ngắm cảnh. Có thể thấy đây là người rất bình tĩnh và vô cùng can đảm. Trong hoàn cảnh đó, Trương Lương đã gặp Hoàng Thạch Công.

Theo “Sử ký” ghi chép, Hoàng Thạch Công đã cố tình đánh rơi giày xuống dưới cầu và gọi Trương Lương đi lấy. Trong lòng Trương Lương đang rất buồn chán, thân là con nhà danh gia vọng tộc, tuổi trẻ tài cao, sức sống tràn trề, muốn đánh cho ông lão một trận để hả cơn giận. Nhưng Trương Lương lại nghĩ, ông lão tuổi đã cao rồi, nên không đành lòng làm vậy, cố nén lửa giận, xuống cầu nhặt giày. Sau khi cầm giày lên đến nơi, ông lão lại ra lệnh: “Đeo vào chân cho ta”. Trương Lương lại trút bỏ hết bực tức trong lòng mà giúp đến cùng, quỳ xuống đeo giày cho ông lão. Hoàng Thạch Công thấy vậy liền nói: “Đứa trẻ này có thể dạy bảo được”. Nói cho đúng thì đức hạnh của Trương Lương quả thật không tệ, nên có thể được truyền thụ binh pháp Thái Công. Được Hoàng Thái Công dạy bảo, sau này Trương Lương đã trợ giúp Lưu Bang bày binh bố trận giành thiên hạ, lập nên nhà Hán. https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-2791219656443006&output=html&h=250&slotname=5344817570&adk=1359787238&adf=4083209426&pi=t.ma~as.5344817570&w=300&lmt=1614426807&psa=1&format=300×250&url=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2Fvan-hoa%2Fngo-khong-tu-xuat-tam-dai-nhan-truong-luong-vuot-khao-nghiem-thanh-cong.html&flash=0&wgl=1&dt=1614538551258&bpp=10&bdt=7672&idt=3300&shv=r20210224&cbv=r20190131&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3Da8d8f7104032e267-2222e89237c40057%3AT%3D1603236191%3ART%3D1603236191%3AS%3DALNI_MaoxOs68TqkN3Xt0rrp0UvOvqQ_Dw&prev_fmts=300×250%2C0x0%2C300x250&nras=1&correlator=6948614175317&frm=20&pv=1&ga_vid=1465405372.1508563676&ga_sid=1614538554&ga_hid=1145601223&ga_fc=0&u_tz=-480&u_his=4&u_java=0&u_h=768&u_w=1366&u_ah=728&u_aw=1366&u_cd=24&u_nplug=3&u_nmime=4&adx=71&ady=5711&biw=442&bih=213&scr_x=0&scr_y=4930&eid=42530672%2C44736524&oid=3&psts=AGkb-H-r8cNx0OVItNyCzpetJK5LsyUC2tqv-mFaqJQqC6gJGw6QY6VLjrPLOE_NECXp4iXCVSNvogZY4IA7%2CAGkb-H9EE84KskfFbnSaWOWAdNTPLACGGisvs6W3CGMv4NA8wBpfFhmR0DJm4pXUutV4Fy4XTPtLi6U1w12h&pvsid=4201551135650586&pem=855&ref=https%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2F&rx=0&eae=0&fc=896&brdim=-14%2C0%2C-14%2C0%2C1366%2C0%2C1366%2C728%2C450%2C213&vis=1&rsz=%7Co%7CoeEbr%7C&abl=NS&pfx=0&fu=8192&bc=31&ifi=3&uci=a!3&btvi=3&fsb=1&xpc=WKJho0qWft&p=https%3A//www.dkn.tv&dtd=M

Tâm đại nhẫn của Trương Lương trợ giúp Lưu Bang thành tựu nghiệp đế vương. Tâm đại nhẫn của Ngộ Không không chỉ bảo vệ Đường Tăng lấy được chân kinh thành công mà bản thân còn đạt được quả vị Đấu Chiến Thắng Phật. Trương Lương và Ngộ Không vốn dĩ không có cùng điểm xuất phát, mà ở hai thế giới thật và ảo, bởi có thể nhẫn được những cái tưởng không thể chịu đựng được mà khiến hai người họ kết thành cái duyên vượt thời gian và không gian vậy. 

Theo Epoch Times
San San biên dịch

Xem thêm:

Advertisement
Categories: Uncategorized | Leave a comment

Post navigation

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Create a free website or blog at WordPress.com.

%d bloggers like this: